Ôn Đình Quân 溫 庭 筠
(812-870), Vãn Đường
贈 少 年
Phiên âm
Tặng thiếu niên
Giang hải tương phùng, khách hận đa
Thu phong diệp há Động Đình ba.
Tửu hàm dạ biệt Hoài Âm thị,
Nguyệt chiếu cao lâu nhất khúc ca.
Thu phong diệp há Động Đình ba.
Tửu hàm dạ biệt Hoài Âm thị,
Nguyệt chiếu cao lâu nhất khúc ca.
Dịch nghĩa
Gặp nhau trong bước giang hồ, những ngậm
ngùi cho thân đất khách
Gió thu lá rụng trên làn sóng hồ Động Đình
Rượu say, đang đêm từ biệt phố Hoài Âm
Trăng rọi lầu cao, hát lên một khúc (tiễn biệt).
Gió thu lá rụng trên làn sóng hồ Động Đình
Rượu say, đang đêm từ biệt phố Hoài Âm
Trăng rọi lầu cao, hát lên một khúc (tiễn biệt).
Dịch thơ
Tặng người trẻ tuổi
Hận khách, gặp nhau nơi
sông biển
Động Đình sóng gợn, lá
thu bay
Rượu say, đêm biệt Hoài
Âm phố
Trăng chiếu lầu cao, hát
chia tay.
NGUYỄN AN BÌNH
____________________________________________________
*Ôn Đình Quân 溫庭筠 (812-870), vốn tên Kỳ 岐, tự Phi Khanh 飛卿, người Thái Nguyên đời Vãn Đường (nay thuộc tỉnh Sơn Tây),
là cháu của tể tướng Ôn Ngạn Bác 溫彥博. Ông tinh thông âm
nhạc, là một thi nhân tài tử mẫn tiệp, từ trẻ đã nổi danh thi từ nhưng thi
không đỗ nên đi chu du đây đó. Từ của ông lời rất đẹp, phái Hoa gian liệt ông
vào người đứng thứ nhất đời Đường. Tác phẩm của ông có Hán Nam chân cảo và Ác Lan tập, song đều tán lạc
không còn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét