Liễu Tông Nguyên 柳 宗 元
(773-819),
Trung Đường
江 雪
Phiên
âm
Giang tuyết
Thiên sơn điểu phi tuyệt,
Vạn kính nhân tung diệt.
Cô chu thoa lạp ông,
Độc điếu hàn giang tuyết.
Vạn kính nhân tung diệt.
Cô chu thoa lạp ông,
Độc điếu hàn giang tuyết.
Dịch nghĩa
Giữa ngàn non, chim bay tắt bóng
Trên đường muôn ngả, dấu người vắng tanh
Thuyền trơ trọi, ông già nón lá áo tơi
Một mình ngồi thả câu trong tuyết trên sông lạnh
Trên đường muôn ngả, dấu người vắng tanh
Thuyền trơ trọi, ông già nón lá áo tơi
Một mình ngồi thả câu trong tuyết trên sông lạnh
Dịch thơ
Tuyết trên sông
Chim bay đã khuất trên
ngàn núi
Muôn nẻo đường đi vắng
dấu giầy
Nón lá, áo tơi, thuyền
cô độc
Buông câu giữa tuyết
lạnh sông dài.
NGUYỄN AN BÌNH
________________________________________
Liễu Tông Nguyên 柳宗元 (773-819) tự Tử Hậu 子厚, người Hà Đông, lúc đầu làm Lam Điền uý, sau tham gia vào
phe của Vương Thúc Văn. Văn bị gièm, ông bị đổi làm Vĩnh Châu tư mã, rồi Thứ sử
Liễu Châu. Quan điểm chính trị của Liễu Tông Nguyên tiến bộ, chủ trương văn
chương phải có tính hiện thực. Tác phẩm có Liễu Châu thi tập.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét