Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019

NẮNG KHUYA



NGUYỄN AN BÌNH
NẮNG KHUYA

Nắng xanh lên hàng cau
Nắng vàng mấy liếp trầu
Nắng hồng đôi mắt mẹ
Nắng bạc dòng sông sâu.

Nắng ngời ánh mắt chị
Qua sông làm cô dâu
Bên người chồng yêu quí
Mẹ mong gì hơn đâu.

Nắng buồn lên mắt anh
Ngày anh ra thành phố
Mẹ đứng bên bờ tranh
Mọt nghiến vào thớ gỗ.

Nắng xanh màu tóc con
Ấp yêu thời thơ trẻ
Con đùa lội sang sông
Lục bình vương mắt mẹ.

Nắng vàng xưa đẹp quá
In mãi trong lòng con
Đồng mấy mùa xanh lá
Đời bao lần lớn khôn.

Từ khi con xa mẹ
Mây bay mù núi kia
Từ ngày con mất mẹ
Nắng hóa thành nắng khuya.

HỒN PHƯỢNG



NGUYỄN AN BÌNH

HỒN PHƯỢNG

Hồn phượng nằm trong thơ
Đỏ dòng sông lưu bút
Ủ tháng năm học trò
Còn tinh khôi nét mực.

Người con gái dễ thương
Tiếng cười như ngọc vỡ
Làn môi hồng yêu đương
Chìm bụi lầm cát lở.

Trưa nắng lạ quắt quay
Trốn lời ve sám hối
Mang nhật tụng trên vai
Gió vô tình không hỏi

Mình đã từng yêu chưa
Sao nhiều năm chất ngất
Mình đã từng hôn chưa
Sao môi người tươm mật.

Hãy đi hết con đường
Mới thương đời chìm nổi
Hãy yêu hết nỗi buồn
Để ngày sau chín bói.

Chiền chiện của ta ơi
Hót thay lời tình nhỏ
Giữ cho ta chân người
Hồn phượng tươi máu đỏ.

Thứ Ba, 23 tháng 4, 2019

TÌNH YÊU GIỮA ĐÔI BỜ ĐẠI DƯƠNG



NGUYỄN AN BÌNH
TÌNH YÊU GIỮA ĐÔI BỜ ĐẠI DƯƠNG


Mười năm con trở lại nhà
Bạn đường là một cô gái Mỹ
Có mái tóc vàng óng ả
Đôi mắt màu hạt dẻ dịu dàng
Với lời chào bằng mấy từ Việt Nam chưa sỏi
Con chào bác, chào cô
Ba chợt sững sờ
Cái sững sờ ẩn chứa niềm vui giấu kín
(nhưng thật vô cùng hạnh phúc)
Con ta đã lớn tự bao giờ?

Mười năm con ở một phương trời xa
Mười năm ba chắt chiu từng lần gặp mặt
Mười năm một mình con bước đi đơn độc
Trong cuộc hành trình tìm đất hứa
Bước chân những vùng đất con đã đi
Kéo dài trên bản đồ thế giới
Bao giờ cũng có đôi mắt ba
Đăm đăm hướng về phía đó.

Tình yêu có màu gì?
Là viên ngọc bích nhiệm mầu
Là tia lửa vĩnh cửu đêm đêm thắp sáng
Hay là mũi tên tẩm độc
Tình yêu không  phân chia chiến tuyến
Giữa chân tình và dối trá
Giữa ngọt ngào và đắng cay
Hạnh phúc cuộc đời mình
Đánh đổi bằng khát khao hy vọng
Niềm tin và dâng hiến
Hãy giữ lấy bằng trái tim mình
Luân lưu máu đỏ.

Ngày mai không còn ba bên cạnh
Cô bạn Mỹ sẽ là người bạn đồng hành
San sẻ niềm vui khổ đau mất mát
Và những lần con tuyệt vọng
Hàn gắn vết thương cho con
Bằng tiếng cười của bọn trẻ
Cuộc đời mở ra một trang sách mới
Con hãy mạnh mẽ bước đi
Trên con đường đã chọn. Con nhé.
23-4-2019

Chủ Nhật, 21 tháng 4, 2019

TAM GIANG NGÀY VỀ



NGUYỄN AN BÌNH
TAM GIANG NGÀY VỀ

Chiều trên sóng nước Tam Giang
Thuyền trôi lấp lánh trăng vàng nghiêng vai
Ngược dòng ngọn tóc em bay
Thủy triều lên xuống từng ngày nhớ không?

Chim về cuối bãi mênh mông
Lao xao tiếng sóng nặng dòng Ô Lâu
Bến đò Ca Cút tìm đâu
Một thời xuôi ngược đầm sâu cũng buồn.

Thèm sao chén rượu làng Chuồn
Giăng chài buông lưới  cá tôm vơi đầy
Lênh đênh mây nước Cầu Hai
Yêu câu mái đẩy - thương vay nam bình.

Bữa cơm đạm bạc nặng tình
Người về lại nhớ một hình bóng ai
Đêm neo sương trắng bên trời
Em qua Cồn Tộc  nắng rơi bạt ngàn.

Tôi về trên phá Tam Giang
Tìm đâu ánh mắt ngỡ ngàng đã trôi
Một dòng nước bạc chơi vơi
Chiều nay mưa lại đầy trời bên sông.
21/4/2019

MÙA BỎ TA ĐI


NGUYỄN AN BÌNH
MÙA BỎ TA ĐI

Khi mùa sớm bỏ ta đi
Em còn dạo chơi trên núi
Vách đá âm âm lời gì
Nghe đàn nỉ non lòng suối?

Khép lại cánh rừng hoa đào
Qua mùa còn chưa kịp nở
Lũng ngàn vọng tiếng chim sâu
Chìm trong màu sương trắng xóa.

Tôi. Viên sỏi buồn sắp rơi
Ngủ yên trong lòng biển động
Mưa bay qua những kiếp người
Thu hình. Trăm năm một bóng.

Em. Tình mỏng hơn cánh chuồn
Chớp cánh. Qua sông qua biển
Chớp cánh. Qua núi qua rừng
Vực thẳm lấy gì lên tiếng.

Mùa đi rồi cũng quay về
Chỉ tội tình trôi vội vã
Một đời chưa thoát u mê
Lời nguyền khắc sâu trên đá.
21/4/2019

Thứ Tư, 10 tháng 4, 2019

BÀI THƠ TÌNH. VIẾT MUỘN


NGUYỄN AN BÌNH
BÀI THƠ TÌNH. VIẾT MUỘN

Trong biển người. Bao la
Đường biên dài – vô hạn
Xuống cõi trần. Khai hoa
Hạt mầm nào – thức dậy?

Bàn tay. Hứng mưa sa
Đầy lòng khô – suối cạn
Một ngày. Thêm ngày qua
Núi. Ngàn năm hiu quạnh.

Vời vợi. Mắt em khuya
Bên song – còn thắp sáng
Ký ức – chẳng đoạn lìa
Nên tình sầu. Vô tận.

Từng sợi tóc. Hoa lau
Chờ đến ngày – gẩy ngọn
Chôn đi – tự kiếp nào
Đất mỡ màu. Phân bón.

Tôi. Mang kiếp dã tràng
Miệt mài - se lầu cát
Em. Ngọn sóng ngút ngàn
Cuốn tình tôi – chất ngất.

Ăn mòn. Từng tuổi tên
Tôi chẳng còn – tôi nữa
Chờ đêm dài – sầu lên
Cháy bùng lên. Ngọn lửa.

Từ đâu – đến nơi nầy
Em. Muôn trùng duyên khởi
Mộng vỡ - đầy trên tay
Tình thành mây. Thành khói.

Chờ người. Chờ trong sương
Bài thơ tình. Viết muộn
Nửa thế kỷ. Thật buồn
Khúc tình ca – lỡ vận.


10/4/2019

MÙA TRĂNG ẤU THƠ



NGUYỄN AN BÌNH
MÙA TRĂNG ẤU THƠ

Ngủ yên nhé. Vầng trăng – tôi - ấu thơ
Ngủ đi niềm vui – bé nhỏ. Đợi chờ
Đêm rất xanh. Xanh suốt mùa mê sảng
Có tiếng vạc sành. Kể chuyện vu vơ.

Tôi ngồi. Thời gian – đợi con nước lên
Đom đóm tìm nhau. Thắp sáng dòng đen
Sông chảy miên man. Không lời từ biệt
Dẫu muộn phiền. Quí từng phút bình yên?

Tan vào đêm. Màn sương đục. Tinh khôi
Tôi ruổi rong. Nghe cánh lá. Thở dài
Tiếng côn trùng – hờn mùa trăng vàng lạnh
Kiếp thú hoang – mong trở lại kiếp người?

Chim thiên đường. Em. Từ bỏ dung nhan
Tuổi hồn nhiên – tình nhỏ. Thật dịu dàng
Hồn cao nguyên. Đón sông dài biển rộng
Sóng dạt dào. Sóng cuốn tình lang thang.

Con đường về. Trăng. Nghiêng bóng rất sâu  
Hồn mộng du – Hồn chờ phép nhiệm mầu
Thứ dung tôi. Làn môi tìm hơi ấm
Mơ giấc mơ dài – mơ cả một đời sau.

Đêm nay. Em về–  ngắm mưa sao băng
Vết thương da thịt. Rất đỗi muộn màng
Tinh cầu vỡ -  lạc loài trong vô hạn
Đâu chốn đào nguyên - dấu vết thiên đường?
10/4/2019