TÀO ĐƯỜNG 曹 唐
(Vào khoảng trước sau
năm 867), Vãn Đường
入 天 台
树 入 天 台 石 路 新,
云 和 草 静 迥 无 尘。
烟 霞 不 省 生 前 事,
水 木 空 疑 梦 后 身。
往 往 鸡 鸣 岩 下 月,
时 时 犬 吠 洞 中 春。
不 知 此 地 归 何 处,
须 就 桃 源 问 主 人。
Phiên âm
Nhập Thiên Thai
Thụ nhập thiên thai thạch lộ tân
Vân hoà thảo tĩnh quýnh vô trần
Yên hà bất tỉnh sinh tiền sự
Thuỷ mộc không nghì mộng hậu thân
Vãng vãng kê minh nham hạ nguyệt
Thời thời khuyển phệ động trung Xuân
Bất tri thử địa quy hà xứ
Tu tựu Đào Nguyên vấn chủ nhân
Dịch nghĩa
树 入 天 台 石 路 新,
云 和 草 静 迥 无 尘。
烟 霞 不 省 生 前 事,
水 木 空 疑 梦 后 身。
往 往 鸡 鸣 岩 下 月,
时 时 犬 吠 洞 中 春。
不 知 此 地 归 何 处,
须 就 桃 源 问 主 人。
Phiên âm
Nhập Thiên Thai
Thụ nhập thiên thai thạch lộ tân
Vân hoà thảo tĩnh quýnh vô trần
Yên hà bất tỉnh sinh tiền sự
Thuỷ mộc không nghì mộng hậu thân
Vãng vãng kê minh nham hạ nguyệt
Thời thời khuyển phệ động trung Xuân
Bất tri thử địa quy hà xứ
Tu tựu Đào Nguyên vấn chủ nhân
Dịch nghĩa
Theo hàng cây vào động Thiên Thai, lối đá còn mới
Mây êm, cỏ lặng, không vương chút bụi trần
Nhìn chốn khói mây, không nhớ những việc đã qua
Thấy cây và nước, ngỡ mình tỉnh mộng chiêm bao
Thỉnh thoảng gà gáy dưới trăng bên sườn núi
Đâu nay chó sủa trong động giữa mùa xuân
Chẳng biết nơi nay thuộc nơi chốn nào?
Phải tới nguồn đào mà hỏi chủ nhân
Mây êm, cỏ lặng, không vương chút bụi trần
Nhìn chốn khói mây, không nhớ những việc đã qua
Thấy cây và nước, ngỡ mình tỉnh mộng chiêm bao
Thỉnh thoảng gà gáy dưới trăng bên sườn núi
Đâu nay chó sủa trong động giữa mùa xuân
Chẳng biết nơi nay thuộc nơi chốn nào?
Phải tới nguồn đào mà hỏi chủ nhân
Dịch thơ
Vào Thiên Thai
Đường vào Thiên
Thai, đá còn tân
Mây êm, cỏ lặng,
khuất bụi trần
Bóng khói, hình
mây quên tục lụy
Rừng cây suối nước
mộng hóa thân
Tiếng gà eo óc trăng
đầu núi
Chó sủa trong hang
đón cánh xuân
Chẳng biết chốn
nầy về đâu nhỉ
Hãy đến Đào Nguyên
hỏi chủ nhân.
NGUYỄN AN BÌNH
___________________________________________________
*Tào Đường 曹唐, thi nhân đời Vãn Đường, năm sinh và năm mất không rõ. Ông
tên chữ là Nghiêu Tân 堯賓, hiệu Tố Quá đạo sĩ 做過道士, người Quế Châu 桂州.
Trong Toàn Đường thi có chép hơn 140 bài thơ của ông.
*Tác giả là một người đã tu đạo, lấy
chuyện Lưu Thần và Nguyễn Triệu trong sách "Thần tiên truyện" mà làm
ra 5 bài thơ này. Trong truyện nói rằng: Đời nhà Hán có Lưu Thần và Nguyễn
Triệu, nhân ngày Đoan ngọ đi hái thuốc vào suối Đào Nguyên ở trong núi Thiên
Thai, gặp hai nàng tiên, ở với nhau được nửa năm rồi về. Nhưng khi về đến nhà
thì cháu bảy đời đã chết hết cả rồi. Hai người lại trở lên núi Thiên Thai,
nhưng lại thấy mịt mù không có gì nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét