Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

LƯ LUÂN - TIỄN LÝ ĐOAN


Lư Luân 
(748-800), Trung Đường

  

Phiên âm 
Tống Lý Đoan
Cố quan suy thảo biến,
Ly biệt chính kham bi.
Lộ xuất hàn vân ngoại,
Nhân quy mộ tuyết thì.
Thiếu cô vi khách tảo,
Đa nạn thức quân trì.
Yểm lệ không tương hướng,
Phong trần hà xứ kỳ.

Dịch nghĩa
Tại cửa ải xưa, cỏ mọc đầy khắp
Cảnh ly biệt thật đáng đau thương!
Con đường đi ra ngoài mây lạnh
Người ra về trong lúc tuyết chiều
Thuở nhỏ mồ côi, sớm phải làm khách nơi quê người
Vì nhiều hoạn nạn nên chậm được quen biết anh
Nín lệ, chỉ nhìn nhau suông
Đường đời nhiều gió bụi làm sao còn gặp lại được nhau.

Dịch thơ
Tiễn Lý Đoan

Ải cũ thành xưa cỏ mọc đầy
Dạ nát tơi bời lúc chia tay
Đường xa vạn dặm phơi mây lạnh
Người về tuyết phủ suốt chiều nay
Quê người làm khách từ thơ ấu
Hoạn nạn nhiều phen chưa biết ai
Nuốt lệ nhìn nhau không nói được
Gió bụi mịt mù anh có hay?
NGUYỄN AN BÌNH
_______________________________________________________________
*Lý Đoan người Triệu Châu, giỏi thơ, là một trong Đại Lịch thập tài tử, làm đến tư mã Hàng Châu.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét