Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2020

TIẾT ĐÀO - TIỄN BẠN


Tiết Đào 
(768-831), Trung Đường

  


Phiên âm

Tống hữu nhân

Thuỷ quốc kiêm gia dạ hữu sương,
Nguyệt hàn sơn sắc cộng thương thương.
Thuỳ ngôn thiên lý tư (tự) kim tịch,
Ly mộng yểu như quan lộ trường.

Dịch nghĩa

Trên mặt nước, cỏ kiêm cỏ gia vương hạt sương đêm
Trăng lạnh hoà với sắc núi màu xanh thăm thẳm
Ai bảo rằng từ đêm nay ta xa nhau ngàn dặm
Giấc mộng biệt ly mờ mịt như con đường dài.

Dịch thơ
Tiễn bạn
Cỏ bày sương móc chao mặt nước
Núi xanh, trăng lạnh đã úa già
Ai bảo đêm nay ngàn dặm khuất
 Biệt ly dằng dặc nỗi đường xa.
______________________________________________
*Tiết Đào 薛濤 (768-831) tự Hồng Độ 洪度, người Trường An, thân phụ làm quan tại đất Thục nên bà lưu ngụ ở đó. Bà biết làm thơ từ thuở lên tám. Phụ thân mất khi bà đến tuổi cập kê, nổi tiếng tài thơ, lại có nhan sắc, thường giao du với nhiều danh sĩ đương thời. Vi Cao, trấn thủ đất Thục, mời bà đến hầu rượu làm thơ, muốn tiến cử làm hiệu thư lang, nhưng không dược. Nguyên Chẩn, Bạch Cư Dị, Ngưu Tăng Nhụ, Lệnh Hồ Sở, Bùi Độ, Nghiêm Phụ, Trương Tịch, Lưu Vũ Tích, Đỗ Mục đều có thơ xướng hoạ với bà. Khi ở Hoãn Hoa khê, bà chế tạo một thứ giấy hoa thông, và một thứ giấy màu đỏ thẫm có vẽ năm sắc rất đẹp, gọi là Tiết Đào tiên. Lúc vãn niên, ở phường Bích Kê, bà dựng lầu Ngâm Thi. Khi mất, được Đoàn Văn Xương (tức là danh sĩ đã làm bài bia Bình Hoài Tây thứ hai, sau khi bài của Hàn Dũ bị mài bỏ) soạn mộ chí.
Thơ Tiết Đào hiện còn 91 bài. Ở Việt Nam, trước năm 75, đã có một tập thơ dịch 85 bài của thi sĩ được in tại Sài Gòn. Có thể nói đây là tập thơ giới thiệu tương đối đầy đủ các sáng tác của Tiết Đào.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét