VI ỨNG VẬT 韋應物
(Khoảng
từ năm 735 đến 835), Trung Đường
淮 上 喜 會 梁 川 故 人
Phiên âm
Hoài thượng hỉ hội
Lương Xuyên cố nhân
Giang
Hán tằng vi
khách,
Tương phùng mỗi túy hoàn.
Phù vân nhất biệt hậu,
Lưu thủy thập niên gian.
Hoan tiếu tình như cựu,
Tiêu sơ phát dĩ ban.
Hà nhân bất qui khứ,
Hoài thượng đối thu san.
Tương phùng mỗi túy hoàn.
Phù vân nhất biệt hậu,
Lưu thủy thập niên gian.
Hoan tiếu tình như cựu,
Tiêu sơ phát dĩ ban.
Hà nhân bất qui khứ,
Hoài thượng đối thu san.
TRÊN SÔNG HOÀI MỪNG GẶP BẠN
CŨ ĐẤT LƯƠNG XUYÊN
Chúng ta
từng làm khách ở vùng Giang Hán
Khi gặp nhau, thường uống rượu say sưa trở về
Sau khi bái biệt rồi ta như phù vân
Thời gian cứ trôi đi như nước chảy, đã mười năm.
Bây giờ ta lại vui cười, tình giống như xưa,
Nhưng tóc đã thưa thớt, bạc trắng rồi.
Tại sao mình không trở về quê cũ,
Mà cứ ở trên sông Hoài, đứng trước núi thu?
Khi gặp nhau, thường uống rượu say sưa trở về
Sau khi bái biệt rồi ta như phù vân
Thời gian cứ trôi đi như nước chảy, đã mười năm.
Bây giờ ta lại vui cười, tình giống như xưa,
Nhưng tóc đã thưa thớt, bạc trắng rồi.
Tại sao mình không trở về quê cũ,
Mà cứ ở trên sông Hoài, đứng trước núi thu?
___________________________________________
Sông Hoài chảy qua các tỉnh An Huy, Giang Tô.
Sông Hoài chảy qua các tỉnh An Huy, Giang Tô.
DỊCH THƠ
TRÊN SÔNG HOÀI MỪNG GẶP BẠN
CŨ ĐẤT LƯƠNG XUYÊN
Hán,Giang
làm khách quê người
Mỗi
lần gặp gỡ bồi hồi ngất say
Chia
tay đời tựa áng mây
Thời
gian nước chảy đã đầy mười năm.
Vui
cười như cũ tình thâm
Mà
sao tóc đã hoa râm trên đầu.
Không
về thử hỏi vì sao
Để
cùng ngắm núi thu sầu trên sông?
NGUYỄN
AN BÌNH
(1980)
Từng phen Giang Hán quê người
Gặp nhau, say ngất bồi hồi bước chân
Biệt ly buổi ấy phù vân
Chảy trôi dòng nước, mười năm qua rồi
Tình xưa lại vẫn vui cười
Đầu phơ phất trắng tóc vài sợi thưa
Sao không về lại quê xưa
Mà còn đứng trước núi thu sông Hoài?
Gặp nhau, say ngất bồi hồi bước chân
Biệt ly buổi ấy phù vân
Chảy trôi dòng nước, mười năm qua rồi
Tình xưa lại vẫn vui cười
Đầu phơ phất trắng tóc vài sợi thưa
Sao không về lại quê xưa
Mà còn đứng trước núi thu sông Hoài?
TRẦN TRỌNG SAN
Đời Đường Huyền Tông (ở ngôi: 712-756), ông được bổ làm chức
Tam vệ lang, được ra vào cung cấm. Sau ông thi đỗ Tiến sĩ,
được cử làm Thứ sử Trừ Châu, Giang Châu,
rồi Tô Châu; được dân chúng rất mến phục. Năm 792 hoặc 793, đời Đường Đức Tông (ở ngôi: 780-805), Vi Ứng Vật mất, lúc
ấy ông khoảng 55 tuổi.
Sinh thời,
tính ông chuộng nghĩa hiệp , có lúc cuồng phóng , nhưng cũng rất cao
khiết, mỗi lần đi đến đâu, ông cũng cho quét sạch đất, đốt hương rồi mới ngồi.
Ông không thích giao du rộng, bạn thơ chỉ có Lưu Trường Khanh, Cố Huống, Thích Hiệu Nhiên; và ông
thường ví mình với Đào Tiềm.
Theo học giả Nguyễn Hiến Lê, thì Vi Ứng Vật thuộc phái
"tự nhiên" trong lịch sử thi
ca đời Đường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét