Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

LƯ LUÂN - NGẮM CẢNH XUÂN Ở TRƯỜNG AN


Lư Luân 
(748-800), Trung Đường

  


Phiên âm 

Trường An xuân vọng

Đông phong xuy vũ quá thanh san,
Khước vọng thiên môn thảo sắc nhàn.
Gia tại mộng trung hà nhật đáo,
Xuân lai giang thượng kỷ nhân hoàn.
Xuyên nguyên liệu nhiễu phù vân ngoại,
Cung khuyết sâm si lạc chiếu gian.
Thuỳ niệm vi nho phùng thế nạn,
Độc tương suy mấn khách Tần quan.

Dịch nghĩa

Gió đông thổi mưa qua rặng núi xanh
Ngắm trông ngàn cổng sắc cỏ êm đềm
Nhà ở trong giấc mơ, biết ngày nào đến được?
Trong lúc mùa xuân đến trên sông, có mấy người trở về?
Dòng sông và đồng bằng uốn lượn ngoài đám mây nổi;
Cung khuyết nhấp nhô trong bóng nắng tàn
Ai nghĩ là kẻ nho sinh này lại gặp nạn đời
Một mình đem mái tóc cằn đến làm khách ở Tần quan?

Dịch thơ
Ngắm cảnh xuân ở Trường An

Gió đông thổi tạt mưa qua núi
Ngàn cổng vời trông sắc cỏ an
Nhà trong giấc mộng xa không tới
Xuân trước bến sông, mấy người sang
Đồng không nước lượn cùng mây nổi
Cửa khuyết quạnh hiu lúc nắng tàn
Nho sinh gặp buổi thời tao loạn
Sống già làm khách chốn Tần quan.
NGUYỄN AN BÌNH
________________________________________________________
*Lư Luân 盧綸 (748-800) tự Doãn Ngôn 允言, người Hà Trung (nay là tỉnh Sơn Tây). Trong thời Đại Lịch, đời Đường Đại Tông, thi nhiều lần không đậu, sau có người tiến cử ra làm quan chức uý tại Văn Khanh, lần lần thăng đến chức Hộ bộ lang trung, giám sát ngự sử. Tham gia quân đội nhiều năm, thơ ông phóng khoáng, quan tâm nhiều đến đời sống nhân dân.
Lư Luân là một trong mười tài tử thời Đại Lịch (chín người kia là Cát Trung Phu, Hàn Hoành, Tiền Khởi, Tư Không Thự, Miêu Phát, Thôi Động, Cảnh Vi, Hạ Hầu Thẩm, Lư Đoan).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét