Thứ Ba, 30 tháng 11, 2021

THÁNG CHẠP, CHÀO NHAU



THÁNG CHẠP, CHÀO NHAU

  

Chào tháng chạp, chào năm cùng tháng tận

Ta chào nhau hương tóc thuở ban đầu

Bao buồn vui lên tuổi đời thắp nắng

Em đâu còn chờ đợi – để nhớ nhau.

 

Con chim nhỏ bay theo mùa di trú

Cung đường đi thiên lý có quay về?

Chớp cánh qua nóc giáo đường rêu xám

Thả giùm tôi lời hẹn ước sơn khê.

 

Chào tháng chạp, chào cuộc tình lận đận

Mấy mươi năm em quên mất hẹn hò

Lòng sông rộng không dung tình hai đứa

Một lần xa mắt khép lại tình cờ.

 

Thương mái tóc hoàng kim thời mới lớn

Gió chiều bay thấm vạt áo ngày mưa

Góc phố cũ thổi đi mùa đông lạnh

Nên vầng trăng chia nửa cuộc tình xưa.

 

Chào tháng chạp, chào em mùa hoa nở

Chân cầu xưa giặt áo chẳng còn ai

Nước đã đem dấu tình sầu đi biệt

Lòng buồn cuốn chưa hết lá vàng bay.

                         14/01/2016

Thứ Hai, 29 tháng 11, 2021

MỘT NGÀY RỒI THÔI

 


MỘT NGÀY RỒI THÔI

  

Một ngày rồi cũng bay đi

Đàn chim viễn xứ thiên di theo mùa

Chỉ còn động tiếng sỏi khua

Lăn tăn sóng bạc trăng xưa bên hồ.

 

Một ngày tà áo ngây thơ

Em chia tay tuổi mộng mơ theo người

Chỉ còn tiếng gió quanh tôi

Hồn tha phương lạnh mồ côi sao đành.

 

Một ngày rơi mất xuân xanh

Tình tôi lạc giữa thị thành phù hoa

Em như một nhánh giang hà

Bỏ quên cuối bãi lượt là phấn gương.

 

Một ngày nắng sớm chiều sương

Chuyến xe về muộn ven đường còn ai?

Khúc chiều tiếng hát quanh đây

Tình theo sợi khói bóng cây quê người.

 

Một ngày rồi một ngày thôi

Nửa con mắt liếc ngọt bùi hơn dao

Cứa lòng tôi những cơn đau

Cũng đành rượt đuổi tìm nhau một đời.

                     16/11/2015

Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2021

KHI THÀNH PHỐ LOCKDOWN

 


Thành phố tôi đang sống đã vượt qua cơn bạo bệnh trầm kha, nhưng vẫn còn đâu đó những dư chấn tâm lý và những hệ lụy nặng nề, ai trong chúng ta lại không mong muốn được thấy ánh bình mình rực rỡ sau đêm dài tăm tối khi thức dậy đúng không?

KHI THÀNH PHỐ LOCKDOWN

 

Khi thành phố lockdown

Hàng cây im chết lặng

Chẳng còn tiếng lao xao

Đám bồ câu đập cánh.

 

Còi cứu thương giục giã

Xé nát cả đêm dài

Phập phồng cùng máy thở

Nhịp tim chậm mất rồi.

 

Kẻ trụ lại Sài Gòn

Gập ghềnh trong gian khó

Người níu bước chân bon

Đường về quê cách trở.

*

Khi thành phố lockdown

Ánh hoàng hôn vừa tắt

Chỉ còn lại nỗi sầu

Ngọn đèn vàng hiu hắt.

 

Hình như tôi đang thở

Trong trận gió cuồng phong

Linh hồn thành ngọn lửa

Trên các đài hóa thân.

 

Viết câu chuyện thần tiên

Nén tâm hương tưởng niệm

Tôi mơ thấy bình minh

Sau đêm dài tăm tối.

28/11/2021

NAB


CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI BOSTON, MÙA TUYẾT TRẮNG

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
BOSTON, MÙA TUYẾT TRẮNG
Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ MỘC THIÊNG. Sự đồng cảm của người nhạc sĩ về tình cảm của người cha đối với đứa con trai trải qua bao mùa tuyết lạnh nơi xứ người làm tôi vô cùng trân quí. Xin cám ơn anh Mộc Thiêng rất nhiều.
Mời các bạn nghe melody ở đây:




BOSTON, MÙA TUYẾT TRẮNG

 * Gởi con LAT, thêm một mùa đông xứ người

 

Khi những bông tuyết đầu mùa bắt đầu rơi

Loài bông tuyết ùa về theo gió mùa đông bắc

Những mái nhà lợp tuyết – trắng màu trắng tinh khôi

Ba biết – con lại thêm một mùa đông xứ lạ.

 

Dòng sông đã đóng thành băng rồi chưa nhỉ

Mặt trời tròn và trắng – lạnh tựa ánh trăng đêm

Cây điểm trang – treo từng khối cầu pha lê kỳ lạ

Lấp lánh suốt mùa – chạy ngang dọc phố chưa quen.

 

Con mặc áo hoodies* ra đường có mỏng mảnh

Xuống tàu điện ngầm – chỉ thấy trắng mênh mông

Những nhánh tay xương khẳng khiu trong gió lạnh

Hàng cây buồn - công viên Boston Public Garden.

 

Tiếng chuông nhà thờ Trinity** có âm vang rộn rã

Chào đón một mùa giáng sinh rất đỗi yên bình

Quảng trường Copley – chắc thấy toàn người lạ

Con có nhớ nắng vàng – cái nắng phương đông.

 

Ôi cái nắng ngọt ngào – ngọt xanh từng cây trái

Con vẫn chưa về - ai thắp sáng chút niềm vui

Đã bao lần ba nằm mơ – thấy mình chạm tuyết

Như chạm vào tay con – thuở con mới chào đời.

  *Áo hoodies ; áo trùm đầu

** Nhà thờ Trinity: nhà thờ cổ xưa nổi tiếng của thành phố Boston –Hoa Kỳ

Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2021

GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG

 


GIẤC MƠ MÙA ĐÔNG

  

Một ngày mùa đông chim bay về phố

Lao xao cành bàng lá đỏ vừa rơi

Nghe bước chân quen qua con đường nhỏ

Em ở trong tôi nỗi nhớ đầu đời.

 

Thương cánh hoàng lan vàng như thắp nắng

Giọt nắng đầu đông quá đổi dịu dàng

Tôi đứng bên trời nhìn em lặng lẽ

Cơn mưa cuối mùa trôi trong lang thang.

 

 Ngọn đèn đêm đông nhớ ai nhỏ lệ

Cơn sóng trong lòng theo gió qua sông

Những tán cây xanh mờ trong sương khói

Một khối tình sầu ai đợi mà trông.

 

Chỉ còn trong tôi giấc mơ mùa đông

Khao khát làn môi nụ hôn thơm nồng

Người ở chân mây qua bao sông suối

Em ở nơi nào biển người mênh mông?

                         17/11/2014

Thứ Sáu, 26 tháng 11, 2021

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI CHÚT MƯA XƯA NÀO ẤM VAI NGƯỜI

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
CHÚT MƯA XƯA NÀO ẤM VAI NGƯỜI
Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ MỘC THIÊNG. Một ca khúc được viết trong mùa lễ tạ ơn của nước Mỹ. Cám ơn anh về tình cảm đối với thơ Nguyễn An Bình.
Mời các bạn nghe melody ở đây:







Thứ Năm, 25 tháng 11, 2021

THƯƠNG NHỮNG NGÀY MƯA CUỐI



THƯƠNG NHỮNG NGÀY MƯA CUỐI

 Mưa nhòa sau lớp kính

Tôi một mình lặng yên

Nghe ẩm ương mùi phố

Nhớ khoảng trời rất riêng.

 

Chênh chao ngày cuối năm

Ẩn vết chàm nhật thực

mảnh ghép vỡ vô tình

lạc trôi vào ký ức.

 

Hoa đời ai đánh tráo

Như mới ngày hôm qua

Cho hồn tôi nương náu

Hát một khúc tình ca.

 

Mưa một thời thanh xuân

Bỏ quên ngoài quán vắng

Bao mắt lá me xanh

Vương theo tà áo trắng.

 

Lũ sẻ bay đi mất

Qua vùng trời bình yên

Đâu hay xuân chín đỏ

Sợi tóc hiền hồn nhiên.

 

Có những ngày mưa cuối

Ướt mềm cả gối chăn

Người hay tôi thiếp ngủ

Quên mất mùa trăng tan.

NAB

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI CHỜ NGÀY MỚI

 CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI 

CHỜ NGÀY MỚI

Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ THẢO HỒ từ bài thơ CHỜ NGÀY MỚI NẮNG LÊN. Nhạc sĩ THẢO HỒ đang sinh sống ở nước ngoài, anh có nhiều ca khúc được phổ biến trên mạng xã hội được nhiều người yêu nhạc ưa thích, ngoài ra anh còn có tiếng hát đầy nội lực và truyền cảm. Cám ơn nhạc sĩ Thảo Hồ rất nhiều.





CHÚT MƯA XƯA NÀO ẤM VAI NGƯỜI



CHÚT MƯA XƯA NÀO ẤM VAI NGƯỜI

Đường xa lắm giữa đời thấm mệt

Con dốc tình ngược gió gieo neo

Em thả nắng để lòng tôi khóc

Ngủ trong mây nỗi nhớ buồn theo.

 

Khúc kinh cầu tan theo sương sớm

Mưa dạt lòng lá rớt vô song

Tiếng chuông chiều cuối ngày vang vọng

Em về đâu trời đất mênh mông.

 

Tóc đã bạc thời gian không đổ

Còn lại đây phố cổ chiều mưa

Đôi mắt ấy một mùa dông cũ

Có ai chờ nắng đổ hiên xưa.

 

Nhánh sông buồn lỡ bồi ai gọi

Làn hương em tóc nhớ đêm ngày

Chim gọi mãi một mùa trăng vỡ

Tình yêu tôi còn cốc rượu say.

 

Ai cũng có một thời nông nổi

Chút mưa xưa nào ấm vai người

Thèm giọt nắng sưởi vòng tay lạnh

Thương môi hồng vừa nhạt trong tôi.

Thứ Tư, 24 tháng 11, 2021

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI CHÀO NGÀY MỚI NẮNG LÊN

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
CHÀO NGÀY MỚI NẮNG LÊN
Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ HỒ HOÀNG. Cám ơn ông bạn nhạc sĩ quê nhà rất nhiều.






THƠ VÀO VÒNG CHUNG KHẢO TRONG CUỘC THI THƠ "NHÂN NGHĨA ĐẤT PHƯƠNG NAM"

 THƠ VÀO VÒNG  CHUNG KHẢO TRONG CUỘC THI THƠ "NHÂN NGHĨA ĐẤT PHƯƠNG NAM" DO HỘI NHÀ VĂN TP. HỒ CHÍ MINH TỔ CHỨC NĂM 2021.

1- TRĂNG PHỤC SINH

2- SÀI GÒN TRONG TRÁI TIM TÔI




TRĂNG PHỤC SINH

 

“...Con chào ông bà cô chú, con đi cách ly”

Ánh mắt trong veo khi bé thơ ngoái đầu nhìn lại khi lên xe muốn nói

Bộ trang phục phòng hộ thùng thình xanh lạ lẫm

Chắc bé tưởng tượng đang tham gia vào một trò chơi vui nhộn

Đầy thú vị và bất ngờ của lũ trẻ quen đang chờ đón mình phía trước

Sự hồn nhiên thiên thần bất chợt làm lòng tôi đau nhói.

 

Trước cơn giông sự lặng thinh bao giờ cũng đáng sợ

Thành phố không người chỉ còn có nắng và gió lang thang

Khi cơn bão dịch quét ngang đánh bật niềm vui ngày chủ nhật

Cô điều dưỡng cắt đi mái tóc mượt dài (chắc người yêu cô sẽ vô cùng đau xót)

Dòng sữa ngọt ngào của người mẹ dành cho trẻ sơ sinh con người khác

(Khi đứa con 10 tháng tuổi ở xa ngày ngày khát đòi sửa mẹ)

Người bác sĩ chia tay vợ, xa đứa con gái đầu lòng

Mới bắt đầu tập nói bi bô (lần đầu tiên cất lên tiếng ba ngọng nghịu)

Để lao vào tâm bão

(Họ hẹn trao cho nhau nụ hôn đầu tiên sau ngày giãn cách)

Sống là cứ cho đi phải không?

 

Khi bóng đen đại dịch chỉ còn trong ký ức

Để lại “sang chấn tâm lý”  trong tâm thức bao người ở lại

Chim sẽ hót vang trong chòm lá xanh non tháng tám

Tấm lòng người Sài Gòn trở thành con thuyền trú bão

Cho bao số phận nổi nênh

Trăng 16 phục sinh tạc vào đêm vui thành phố

Trải một màu xanh huyền hoặc cho cuộc sống bình yên

Mang dấu ấn thành phố nghĩa tình

Sài Gòn, miền đất của yêu thương.

SÀI GÒN TRONG TRÁI TIM TÔI

 

 

Sài Gòn là gì khi tôi là một kẻ nhập cư

Đó chỉ là dãy nhà cao tầng, con đường, ánh đèn, cây xanh theo từng bước chân lạ lẫm

Có những buổi chiều lạc vào nẻo phố nước ngập thành sông

Mưa quay quắt khiến nhớ quê nghèo quá đổi

Nhớ mùi khói đốt đồng, mùi rạ rơm ẩm ương mà lòng bối rối

Nao nao con mắt ướt muốn quay về.

 

Rồi Sài Gòn có nhiều ngày lên cơn sốt miên man

Chưa bao giờ tôi thấy người Sài Gòn chịu nhiều tổn thương choáng váng

Mới hiểu hết sự cưu mang của Sài Gòn bấy lâu nay cho tôi không hề tính toán

Đứa bé 9 ngày tuổi theo dòng người vượt ngàn cây số hồi hương

Ngủ ngoan Akay* ơi, khi đường về quê còn xa vời vợi

Nắng gió bụi đường vật vờ thắt lòng người ở lại

Sài Gòn  mệt nhoài trong trận cuồng phong thế kỷ.

 

Căn bệnh hoành hành rồi cũng qua đi

Tổn thương nào rồi thịt cũng lại liền da

(Dù thân thể vẫn còn mang nhiều vết sẹo).

Ngày bình yên sẽ không còn xa nữa

Bạn trở lại thành phố yêu thương đầy nắng gió

Kịp nhận ra đô thị phía Đông trở mình sau cơn ngái ngủ

Tiếng hát thanh xuân cất cao trên mỗi công trình

Kịp nhìn chuyến metro đầu tiên khởi hành một ngày nắng sớm

Vượt sông Sài Gòn đem bao ước vọng đi xa

Kịp thấy nhiều gương mặt người rạng rỡ dấu hồi sinh

Nụ cười hồn nhiên sẽ hồng lên môi em thơ bé bỏng.

 

Sài Gòn trong trái tim ta lại sáng ngời sắc xanh tươi trẻ

Ngọn đèn màu xanh đỏ nhấp nháy reo vui những đêm không ngủ

Nhịp sống Sài Gòn tiếp tục cưu mang những đứa con thất thế

Mang nặng nghĩa tình, lòng hào sảng của một thành phố phương Nam.

 

*Akay: tên em bé người dân tộc Tà Ôi trong bài thơ Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ của Nguyễn Khoa Điềm.

Thứ Ba, 23 tháng 11, 2021

CHỜ NGÀY MỚI NẮNG LÊN

 


CHỜ NGÀY MỚI NẮNG LÊN

 

 Chờ ngày mới nắng lên

Ửng hồng duyên đôi má

Trái tim đập rất lạ

Trong vườn tình xanh tươi

Lá reo tiếng em cười

Thơm tình yêu đôi lứa

Mùa xuân về bên cửa

Hoa vàng nở ngoài hiên.

*

Chờ ngày mới nắng lên

Sóng xô bờ cát trắng

Bước chân em chầm chậm

Biển hát lời tình ca

Đất trời rộng bao la

Buồm căng buồng ngực nhỏ

Em ơi từng hơi thở

Hạnh phúc lại về bên.

*

Chờ ngày mới nắng lên

Tình xanh màu lá mạ

Mênh mông lòng biển cả

Đưa thuyền tình ra khơi

Hứng từng giọt sương rơi

Ngỡ giọt thương giọt nhớ

Em ơi chiều ngược gió

Biết tìm nhau nơi nào?

27/07/2014

Thứ Hai, 22 tháng 11, 2021

KHI THIÊN NGA VỖ CÁNH



KHI THIÊN NGA VỖ CÁNH

  

Lòng đã nhủ tim ơi đừng thao thức

Để hồn đau được giây phút bình yên

Lòng đã dặn tim ơi đừng nuối tiếc

Ai cũng một thời để nhớ để quên.

 

Đường em đi bông cỏ may mất dấu

Chỉ còn chăng loài cỏ lạ vướng chân

Những cánh hoa xoay tròn trong gió bão

Có mang theo mật ngọt phấn thông vàng?

 

Lòng vẫn muốn quên đi bao nỗi nhớ

Sao bỗng dưng lại cất tiếng thành lời

Rồi tan đi vào không gian vô tận

Chỉ một lần cho nỗi nhớ chìm trôi.

 

Đêm trăng sáng nằm dài trên cát trắng

Đợi sóng xô đưa nỗi nhớ vỗ bờ

Hãy cuốn đi về biển khơi xa thẳm

Phút xao lòng tim lại thấy ngẩn ngơ.

 

Xin một lần cho thiên nga vỗ cánh

Dệt tầm gai tay ứa máu bao lần

Vì trái tim đập điều không thể nói

Hãy yên bình qua năm tháng bão dông.

Tháng 5/2014

Chủ Nhật, 21 tháng 11, 2021

NHỚ ÁO LỤA VÀNG

 


NHỚ ÁO LỤA VÀNG

 

Còn chút mưa rơi trên bàn tay ấm

Thuở yêu người nào biết chuyện gian nan

Em đã quên trong đời tôi hiu quạnh

Áo lụa vàng khóc một mảnh trăng tan.

 

Còn chút hương cho môi người thơm mãi

Dẫu muộn màng xin đừng nhạt môi son

Tôi và em chưa bao giờ gặp lại

Áo lụa vàng trôi vào cỏi mênh mông.

 

Còn chút sương thấm trên thềm rêu lạnh

Bên hiên người còn lại giấc mơ xưa

Tôi tìm em giữa mùa hoa lau trắng

Áo lụa vàng chìm theo những cơn mưa.

 

Còn chút gió theo chân người đi mất

Có chờ nhau khi năm tháng phai tàn.

Chùm thiên lý sân nhà ai thuở nọ

Áo lụa vàng em còn nhớ tôi chăng?

 

Còn chút nắng gọi bình minh thức giấc

Đợi chim về chờ nhả hạt tương tư

Chiếc lá úa bay theo mùa lưu lạc

Nhớ áo lụa vàng màu mắt tiểu thư.

                 14/12/2014

Thứ Tư, 17 tháng 11, 2021

GIỚI THIỆU SÁCH MỚI

GIỚI THIỆU SÁCH MỚI
1- NGÀY SINH CỦA GIÓ 
Tác phẩm thơ  thứ 6 của nhà thơ HỒ SĨ BÌNH, một tác giả rất quen thuộc của Đã Nẵng, hiện anh là Phó trưởng chi nhánh  NXB Hội Nhà Văn miền Trung và Tây Nguyên.
2- NẮNG MỚI
Tác phẩm thứ 16 của nhà văn TIỂU NGUYỆT, nhà văn nữ Phú Yên những năm gần đây sáng tác và cho ra đời nhiều tập truyện ngắn được bạn đọc chú ý.
Xin cám ơn anh Hồ Sĩ Bình và chị Tiểu Nguyệt rất nhiều, đã không quên bạn bè văn chương miền Nam.
Xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn yêu thích văn chương bốn phương.




Thứ Ba, 16 tháng 11, 2021

SÀI GÒN MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

 


SÀI GÒN MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

  

Đêm anh trở lại Sài Gòn

Đèn khuya hắt bóng chợt buồn quẩn quanh

Đâu người thuở ấy thanh xuân

Tóc thơm theo gió không dành cho nhau.

 

Nhà ai lả ngọn trúc đào

Em giờ khuất nẻo gieo sầu tương tư

Sài Gòn vừa mới chớm thu

Sao se sắt nhớ người từ trăm năm.

 

Tình ơi một thuở hương thầm

Đừng quên nhau nhé kiếp tằm đa đoan

Cám ơn mưa nắng Sài Gòn

em vẫn giữ được hồn phố xưa.

                 Tháng 8/2013

Thứ Hai, 15 tháng 11, 2021

RONG RÊU PHẬN NGƯỜI

 


RONG RÊU PHẬN NGƯỜI

  

Ngỡ lòng mình là làn mây trắng

Bay cuối trời dõi bước chân em

Ngỡ tình mình là tia nắng ấm

Rơi trên môi mắt nhớ vai mềm.

 

Em như con nước xuôi về biển

Để lại sông buồn trắng cỏ lau

Anh suốt đời thành chim bói cá

Treo tình sầu đá nhọn vực sâu.

 

Em đánh rớt tình qua cửa sổ

Lỡ vuột tay bong bóng lên trời

Tìm đâu thấy vầng trăng cổ tích

Mặt hồ soi những ánh sao rơi.

 

Cánh cò trắng bay trong sương lạnh

Lòng nhói đau theo tiếng còi tàu

Sân ga vắng biết ai còn đợi

Tình một ngày còn mãi ngàn sau.

 

Khu vườn nhỏ người không về nữa

Vạt nắng chiều bóng ngả liêu xiêu

Ngày cuối năm thèm cơn mưa muộn

Thương một người đời trót rong rêu.

                   Tháng 12/2013

Thứ Bảy, 13 tháng 11, 2021

ĐÁNH MẤT VẦNG TRĂNG

 


 ĐÁNH MẤT VẦNG TRĂNG  


          Từ thuở yêu người tim chợt thức

Mọc nhánh rong buồn một góc sân

Sớm nắng chiều nghiêng theo lặng lẽ

Góc nhớ đường quen mòn vết chân

Ai hay sương thấm thềm hoa cũ

Lạc dấu nhau rồi, nụ tầm xuân.

*

Bụi đỏ theo em về cuối ngõ

Tìm ai anh lạc giữa chợ người

Con bướm vàng thôi vờn khóm trúc

Sầu tình xếp cánh chẳng buồn bay

Tóc thề vương vấn mùa thi cũ

Nhẹ bước chân em lạnh một đời.

*

Sáo ơi sao vội bay đi thế

Chưa đến giao mùa đã sang sông

Lớn ròng con nước chia đôi ngã

Tím lục bình trôi nở một dòng

Còn nghe hương thoảng đầy trong gió

Mưa ướt đời nhau có bận lòng?

*

Thơ tình anh viết từ dạo ấy

Tuổi đôi mươi vụng dại bao lần

Năm tháng tuổi xuân đi biền biệt

Đắng lòng chưa hết nỗi bâng khuâng

Đi hết đời nhau, còn dang dở

Vì người đánh mất một vầng trăng.

Thứ Năm, 11 tháng 11, 2021

CHIỀU GHỀNH RÁNG MƯA BAY



CHIỀU GHỀNH RÁNG MƯA BAY

  

Chiều Ghềnh Ráng mưa bay mù phố biển

Em chờ ai trên đồi cỏ Thi Nhân

Chiếc lá rơi nhẹ bước tưởng như gần

Tôi cứ ngỡ ai cười trong tiếng gió.

 

Bãi Hoàng Hậu mênh mang vờn sóng vỗ

Mãi thì thầm ru giấc ngủ nhà thơ

Trăng ngàn năm sao trăng quá hững hờ

Tình say đắm trong tim Hàn Mặc Tử.

 

Lầu Ông Hoàng một thời thành muôn thuở

Tiếng thơ còn vương bút điện Dzũ Kha

Khẻ chạm tay từng nét phiến thông già

Nghe hơi thở nhà thơ còn quanh quẩn.

 

Mười mấy năm không về qua Ghềnh Ráng

Biết có còn mưa trên mộ họ Hàn

Biết có còn lá rơi dốc Thi Nhân

Đôi mắt biếc vai mềm người con gái?

 

Đường thiên lý đâu xuôi về nơi ấy

Chờ đợi chi trăng đã rụng lâu rồi

Chờ đợi chi kẻ góc biển chân trời

Chỉ còn lại vầng trăng Hàn Mặc Tử.

                Tháng 10/2013

Thứ Tư, 10 tháng 11, 2021

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI THEO ÁNH ĐẠO VÀNG

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
THEO ÁNH ĐẠO VÀNG
Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ PHAN BÁ KIỆT. Rất vui cám ơn ông anh nhạc sĩ quê nhà rất nhiều.