Thứ Hai, 31 tháng 8, 2020

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI NGỒI LẠI BÊN CẦU

 CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI

NGỒI LẠI BÊN CẦU

Ông ban nhạc sĩ VŨ HOÀNG CM vừa gởi cho một ca khúc phổ thơ mới. Rất cám ơn người bạn quê nhà vẫn còn nhớ. Chúc gia đình an yên trong mùa dịch nhé.





TẬP TRUYỆN NGẮN "TIẾNG ĐÀN ĐÁ TRÊN ĐỈNH SƠN TRÀ"

 TẬP TRUYỆN NGẮN "TIẾNG ĐÀN ĐÁ TRÊN ĐỈNH SƠN TRÀ"

ĐƯỢC SỰ HỖ TRỢ KINH PHÍ IN ẤN CỦA HNV TP.HCM SAU CÙNG CŨNG ĐẦU XUÔI ĐUÔI LỌT SẼ CÓ MẶT VÀ PHÁT HÀNH TRONG THÁNG 9-2020. ĐÂY LÀ PHÁC THẢO BÌA CỦA SÁCH, CÁC BẠN CÓ Ý KIẾN GÌ KHÔNG?

CÁM ƠN NHÀ VĂN HOÀI HƯƠNG VÀ NHÀ VĂN TRƯƠNG VĂN DÂN ĐÃ ĐỌC BẢN THẢO VÀ VIẾT CHO CẢM NHẬN NHÉ.




THƠ TRÊN TẠP CHÍ NGÔN NGỮ 9-HOA KỲ, SỐ THÁNG 9 NĂM 2020

 THƠ TRÊN TẠP CHÍ NGÔN NGỮ 9-HOA KỲ, SỐ THÁNG 9 NĂM 2020

NGỒI LẠI BÊN CẦU

Mời các bạn cùng đọc.





CA KHÚC PHỔ THƠ 20: KHI TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA

   GIỚI THIỆU CHÙM CA KHÚC PHỔ THƠ NGUYỄN AN BÌNH CỦA NHẠC SĨ TRƯỜNG TỬ KA

Tình đến hôm nay, 12/08/2020 nhạc sĩ TRƯỜNG TỬ KA đã phổ thơ của tôi trên 60 bài, nhưng vì điều kiện khó khăn anh chỉ viết tay, tôi mặc dù biết sử dụng phần mềm encore(phần mềm viết nhạc trên máy tính) nhưng không có thời gian nhiều đành nhờ một nhạc sĩ quen đánh vi tính lại. Đến hôm nay tương dối hoàn tất nên mỗi ngày tôi sẽ cập nhật một bài cho đến khi xong. 

Xin chân thành càm ơn nhạc sĩ Trường Tử Ka rất nhiều.

CA KHÚC PHỔ THƠ 20: KHI TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA

KHI TRỞ LẠI TRƯỜNG XƯA

 

Khi ta đi tuổi còn xanh tóc

Áo học trò thơm lá ngát hương

Mùa phượng nở tươi như cánh bướm

Gió bay bay bóng đổ sân trường.

 

Khi ta về đời còn thêm tuổi

Như nỗi buồn chất ngất trong tim

Bao kỷ niệm tàn theo xác bướm

Mộng ngày xanh xao xuyến niềm riêng.

*

Khi ta đi người còn vụng dại

Chiếc áo dài thương mái tóc bay

Nắng vội vàng nhẹ hôn bờ má

Ta yêu thầm em đâu có hay.

 

Khi ta về đường xưa bụi đỏ

Em đã qua mây trắng quê người

Lá phượng còn rụng đầy sân cỏ

Bóng người xưa xa tận phương trời.

*

Khi ta đi lòng bao thương nhớ

Bên sân trường mái đỏ rêu phong

Hàng phượng im tiếng ve ngái ngủ

Thời gian ơi trôi biệt còn không?

 

Khi ta về tim khô hóa đá

Tóc hoa râm chợt nhớ thương người

Nắng quái sân trường đầy mộng mị

Có ngày xưa chôn kín tình tôi.

1974


Chủ Nhật, 30 tháng 8, 2020

KÝ SINH NỖI BUỒN

Vừa qua, một phát thanh viên của đài VTV 1 đã dùng từ ký sinh không đúng ngữ cảnh đã gây một làn sóng phản đối trên mạng xã hội đến đỗi đài phải lên tiếng xin lỗi, nhưng bản thân từ ký sinh đâu có lỗi gì phải không, mời các bạn đọc bài thơ "Ký Sinh Nỗi Buồn" nhé.



KÝ SINH NỖI BUỒN

 

Tôi ký sinh nhao rốn để chào đời

Khóc lớn lên ngọt dòng sữa thơm của mẹ

Ngày mưa giăng bên khói cơm chiều lặng lẽ

Lòng bỗng cay mắt nhớ nhịp võng lắc ầu ơ.

 

Cha cho tôi ký sinh bao năm tháng trẻ thơ

Đường đi học đầy vết bùn những ngày mưa bão

Bàn tay nhỏ ấm trong tay người đàn ông ướt áo

Một đời nguyện làm thân cò lầm lũi cút côi.

 

Tôi mượn chữ ký sinh học cách làm người

Cám ơn đời giúp tôi thoát thân tầm gửi

Mỗi ngày qua lại thêm một màu nắng mới

 Màu lá xanh trên mỗi bước đi về.

 *

Sông đã cho tôi ký sinh bao mùa tắm gội

Vẫn không gột hết váng phèn đóng ở kẻ chân

Dù con chuồn chuồn kim cắn rốn đau rần

Vẫn không qua nổi bờ kênh nhiều dông bão.

 

Tôi lại ký sinh bạn bè làm thơ rong chơi viết báo

Nợ cà phê thuốc lá cùng những chén rượu ân tình

Bước thăng trầm trong dâu bể đầy sóng mênh mông

Ngày bạn mất không về, nén tâm hương đốt rất vội.

 

Em cho tôi ký sinh mối tình một thời áo mới

Thành giọt sương long lanh cho mỗi buổi sớm mai

Tóc hoàng kim xưa trôi mất dấu tình phai

Đời vẫn dành cho tôi một tàn cây bóng mát.

 *

Đừng quên ta bao lần mượn bờ vai kẻ khác

Để được lớn lên trên quang gánh tảo tần

Đừng quên mỗi con đường là sa mạc mênh mông

Nỗi buồn quanh ta nhiều hơn bao lần sóng bủa.

30/8/2020

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI KHI TRÔNG THƯ NGƯỜI CŨ

 CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI

KHI TRÔNG THƯ NGƯỜI CŨ 

Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ PHAN BÁ KIỆT trích trong tập thơ CỎ HOA THỜI ÁO TRẮNG. Khi phổ bài thơ nầy anh có báo cho tôi biết và lược bớt tựa "TRÔNG THƯ NGƯỜI CŨ" tôi khuyên anh nên giữ nguyên tựa "KHI TRÔNG THƯ NGƯỜI CŨ" vì nó hay và có nghĩa hơn rất nhiều về tâm trạng của người đang chờ thư và anh nghe theo. Bài nầy tôi viết năm 1973-1974 gì đó cảm tác từ một bài thơ tôi đọc được trong tập thơ THƠ DU TỬ LÊ 1969-1972 tôi mua tại nhà sách Thức Cần Thơ.


KHI TRÔNG THƯ

NGƯỜI CŨ

Cũng may tôi có một đời

Để đau, để khổ, để ngồi trông thư.

(DU TỬ LÊ)

 

 

Ở đây phố lạnh mưa đời

Xe hun hút xuống đường dài thâu đêm

Trong tôi tháng nhớ ngày quên

Bóng em ngày cũ còn chênh vênh sầu.

*

Ở đây phố nhỏ mưa mau

Mưa se sợi nhỏ lạnh bờ tóc nhau

Rồi thôi nước chảy ven cầu

Nhiều năm hai đứa hư hao một đời.

*

Ở đây phố ướt mưa ngùi

Hình như hai đứa…đã già hơn xưa?

Có bao tháng nhớ ngày chờ

Trông thư chẳng biết bao giờ đến nơi?


THƠ MÓII TRÊN TẠP CHÍ VĂN HỌC VIỆT- BẮC MỸ SỐ 11 MÙA THU 2020

THƠ MỚI TRÊN TẠP CHÍ VĂN HỌC VIỆT- BẮC MỸ SỐ 11 MÙA THU 2020

KHI KHÔNG CÒN AI QUA SÔNG




CA KHÚC PHỔ THƠ 19: CÁM ƠN ĐỜI HOA NỞ VÌ EM

  GIỚI THIỆU CHÙM CA KHÚC PHỔ THƠ NGUYỄN AN BÌNH CỦA NHẠC SĨ TRƯỜNG TỬ KA

Tình đến hôm nay, 12/08/2020 nhạc sĩ TRƯỜNG TỬ KA đã phổ thơ của tôi trên 60 bài, nhưng vì điều kiện khó khăn anh chỉ viết tay, tôi mặc dù biết sử dụng phần mềm encore(phần mềm viết nhạc trên máy tính) nhưng không có thời gian nhiều đành nhờ một nhạc sĩ quen đánh vi tính lại. Đến hôm nay tương dối hoàn tất nên mỗi ngày tôi sẽ cập nhật một bài cho đến khi xong. 

Xin chân thành càm ơn nhạc sĩ Trường Tử Ka rất nhiều.

CA KHÚC PHỔ THƠ 19: CÁM ƠN ĐỜI HOA NỞ VÌ EM 


CÁM ƠN ĐỜI HOA NỞ VỈ EM

                              ...Cám ơn hoa đã vì ta nở

                                Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

                                               (Ta Về - Tô Thùy Yên)

 

Hoa vẫn nở trong vườn đầy nắng

Cánh hồng còn đọng giọt sương đêm

Tiếng dế khuya vừa nghe đất thở

Sáng đã xanh từng ngọn cỏ non.

 

Hoa vẫn nở giữa mùa đại dịch

Hương vẫn nồng dẫu biết phù du

Nhụy như tơ vương tà áo lụa

Lòng chợt mềm trong mắt tiểu thư.

 

Hoa vẫn nở bình minh lên nhé

Thắp niềm tin qua những môi cười

Sao kiếp người mong manh đến vậy

Ngày quá dài tiếng gọi mòn hơi.

 

Hãy đến gần nhau còn có thể

Để nghe tiếng lá gọi chim về

Hót khúc tình ca dù rất muộn

Trên những con đường trải lá me.

 

Hoa vẫn nở như sông vẫn chảy

Thế giới nầy rồi sẽ bình yên

Hãy bao dung yêu người mà sống

Cám ơn đời, hoa nở vì em.

1/4/2020

*Viết trong những ngày đại dịch Covid-19 bùng phát.

Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2020

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI TÌNH NHƯ SỢI NẮNG

  CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI 

TÌNH NHƯ SỢI NẮNG

Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ PHAN BÁ KIỆT.

Từ ngày tôi in lại tập thơ CỎ HOA THỜI ÁO TRẮNG để kỷ niệm(tác phẩm trên dưới 100 bài thơ được tuyển lại từ những sáng tác trước 1975, đa số được đăng trên các nhật báo, tuần báo, tạp chí văn học lúc bây giờ), ông anh nhạc sĩ của tôi PBK lâu lâu buồn mở ra đọc hứng tình phổ nhạc gởi tặng cho vui. Lần nầy là bài TÌNH NHƯ SỢI NẮNG đăng trên báo TIN SÁNG năm 1974. Những bài thơ cũ lại được dịp reo vui dưới phím đàn và làm sống lại trong tôi những kỷ niệm đẹp biết bao của thới áo trắng.

Cám ơn ông anh PBK, một ngày nào đó có thể nó sẽ được vang lên bằng tiếng hát của một người bạn yêu mến thơ tôi cũng không biết chừng. Xin chân thành cám ơn cuộc đời đã cho tôi gặp và kết bạn với anh và bạn bè.



TÌNH NHƯ SỢI NẮNG

 

 

Những ngón chân em bước ngại ngùng

Chiều về gió thoảng tóc bay tung

Anh gởi hồn qua màu trắng nhạt

Mắt huyền sương thoáng ướt mông lung.

 

Nắng rơi trên trủng mắt em buồn

Ôi nắng ngày xưa ướp nhụy hương

Của cánh hoa đời man mác nhớ

Anh về ôm ấp chữ yêu đương.

 

Nắng theo gió bụi quyện chân người

Anh thèm hôn lên má em tươi

Những buổi chiều về tan học đó

Lòng nghe rung động tiếng em cười.

 

Con đường em đến đầy hoa trắng

Sỏi đá ôm bàn chân nhớ thương

Anh chợt thèm yêu trong phút chốc

Xôn xao giấy mực tím sân trường.

 

Anh viết thư tình bằng mực mới

Bằng giấy hồng đơn của tháng giêng

Kết nụ tầm xuân hoa mới nở

Gởi em một chút nhớ ưu phiền.

 

Nước mắt em buồn hơn nước mưa

Anh thương ôi biết mấy cho vừa

Sợi nắng hồng phai tình phố quận

Còn ai thương tiếc tháng ngày xưa?


CA KHÚC PHỔ THƠ 18: CỬA TỬ SINH

  GIỚI THIỆU CHÙM CA KHÚC PHỔ THƠ NGUYỄN AN BÌNH CỦA NHẠC SĨ TRƯỜNG TỬ KA

Tình đến hôm nay, 12/08/2020 nhạc sĩ TRƯỜNG TỬ KA đã phổ thơ của tôi trên 60 bài, nhưng vì điều kiện khó khăn anh chỉ viết tay, tôi mặc dù biết sử dụng phần mềm encore(phần mềm viết nhạc trên máy tính) nhưng không có thời gian nhiều đành nhờ một nhạc sĩ quen đánh vi tính lại. Đến hôm nay tương dối hoàn tất nên mỗi ngày tôi sẽ cập nhật một bài cho đến khi xong. 

Xin chân thành càm ơn nhạc sĩ Trường Tử Ka rất nhiều.

CA KHÚC PHỔ THƠ 18: CỬA TỬ SINH


CỬA TỬ SINH

 

 

Ở đời ta đang sống

Mưa sầu bay trăm năm

Ở đời ta một bóng

Thui thủi cùng tháng năm.

 

Ta, nửa đời gian nan

Vai mang niềm khổ nạn

Ta, nửa đời gian truân

Thân mang nhiều vết chém.

 

Em tiền thân quỷ dữ

Tội lỗi nầy ta mang

Em tiền thân ma sứ

Khổ nạn người,ta mang.

 

Năm năm tình rong ruổi

Đường trần gian tận cùng

Tử sinh môn ngả chúi

Tử thần cười nhe răng.

 

Ta cuồng thân hứng đở

Lãnh ngọt vết dao trần

Tim đau buồng ngực nhỏ

Lệ ứa, sầu rưng rưng.

 

Ăn một bát cháo lú

Chưa tỉnh cơn mê đầy

Ngùi ngùi như lạc ngựa

Ngậm câm qua sông dài.

 

Tình, một thời lận đận

Địa ngục, còn lông bông

Sao lòng đầy mây trắng

Thánh thiện cười bao dung.

1974

Thứ Sáu, 28 tháng 8, 2020

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI VỀ CỒN PHỤNG

 CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI

VỀ CỒN PHỤNG 

Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ MỘC THIÊNG. Cám ơn người anh nhạc sĩ rất nhiều. Mời các bạn nghe melody ở đây 





 VỀ CỒN PHỤNG

 

Về Tân Vinh* giữa bốn bề tiếng sóng

Nước sông Tiền bát ngát bóng dừa xanh

Người ngắm sông nghe câu hò xa tắp

Khói lam chiều bảng lảng suốt vàm sông.

 

Móng ngựa gõ trên đường nghe vui lạ

Đất cù lao cồn bãi thật chung tình

Sao quên được “Lý Ngựa Ô” thương nhớ

Ai đưa nàng, khớp bạc để về dinh.

 

Gian nhà trống che nơi nào cũng gió

Tiếng đàn cò réo rắt điệu “lý cái mơn”

Câu vọng cổ em xuống xề rất ngọt

Thuyền đi rồi lòng anh mãi vấn vương.

 

Áo bà ba có bao giờ hẹn ước

Đất lỡ sông bồi biết có gặp lần sau

Tay vốc nước nghe phù sa mát rượi

Thương sông dài nặng nợ đất cù lao.

 

Chàng lãng tử một lần qua cồn Phụng

Chợt bâng khuâng trước cô gái xuân thì

Tiếng mái chèo khua tan nơi bến nước

Ta nhớ người, bần xanh mãi vẫn ghi.

 

Đất phù sa bao mùa hoa trái ngọt

Chiều phương Nam  nhớ sợi khói đốt đồng

Châm điếu thuốc hồn gởi vào tiếng sóng

Tân Thạch nặng tình biết có nhớ người không?

 

*Tên gọi khác của Cồn Phụng, là một cù lao nổi giữa sông Tiền thuộc xã Tân Thạch, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre


CA KHÚC PHỔ THƠ 17: MỘT THUỞ NGƯỜI VỀ

  GIỚI THIỆU CHÙM CA KHÚC PHỔ THƠ NGUYỄN AN BÌNH CỦA NHẠC SĨ TRƯỜNG TỬ KA

Tình đến hôm nay, 12/08/2020 nhạc sĩ TRƯỜNG TỬ KA đã phổ thơ của tôi trên 60 bài, nhưng vì điều kiện khó khăn anh chỉ viết tay, tôi mặc dù biết sử dụng phần mềm encore(phần mềm viết nhạc trên máy tính) nhưng không có thời gian nhiều đành nhờ một nhạc sĩ quen đánh vi tính lại. Đến hôm nay tương dối hoàn tất nên mỗi ngày tôi sẽ cập nhật một bài cho đến khi xong. 

Xin chân thành càm ơn nhạc sĩ Trường Tử Ka rất nhiều.

CA KHÚC PHỔ THƠ 17: MỘT THUỞ NGƯỜI VỀ


MỘT THUỞ NGƯỜI VỀ

         Người về trong mơ hay chiêm bao

Môi thơm còn ngát nụ hôn đầu

Thịt da chưa nở rời thương nhớ

Đã vội chia lìa, nhói tim đau.

 

Người về theo mưa hay sương giăng

Chút nắng thu xa cuốn bụi lầm

Mắt ai mang cả trời giông tố

Lạc bến bờ xưa xóa dấu chân.

 

Người về chờ sao hay trăng lên

Đèn khuya hắt bóng dáng ai quen

Sao ta lại đứng chờ vô vọng

Chỉ thấy gió lùa qua phố đêm.

 

Người về cùng mây hay hoa ngâu

Lang thang trôi mất mộng ban đầu

Rụng rơi từng cánh phai hương thắm

Hiu quạnh một đời như cỏ lau.

 

Một thuở người về bên hiên cũ

Đâu còn son trẻ để chờ nhau

Tóc thề phiêu dạt đời dâu bể

Ứa mắt nhìn theo đến bạc đầu.

Thứ Năm, 27 tháng 8, 2020

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI NẾU MAI XA CẦN THƠ

 CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI 

NẾU MAI XA CẦN THƠ 

Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ PHAN BÁ KIỆT.

Từ ngày tôi in lại tập thơ CỎ HOA THỜI ÁO TRẮNG để kỷ niệm(tác phẩm trên dưới 100 bài thơ được tuyển lại từ những sáng tác trước 1975, đa số được đăng trên các nhật báo, tuần báo, tạp chí văn học lúc bây giờ), ông anh nhạc sĩ của tôi PBK lâu lâu buồn mở ra đọc hứng tình phổ nhạc gởi tặng cho vui. Những bài thơ cũ lại được dịp reo vui dưới phím đàn và làm sống lại trong tôi những kỷ niệm đẹp biết bao của thới áo trắng.

Cám ơn ông anh PBK, một ngày nào đó có thể nó sẽ được vang lên bằng tiếng hát của một người bạn yêu mến thơ tôi cũng không biết chừng. Xin chân thành cám ơn cuộc đời đã cho tôi gặp và kết bạn với anh và bạn bè.




CA KHÚC PHỔ THƠ 16: VỀ CỒN PHỤNG

 GIỚI THIỆU CHÙM CA KHÚC PHỔ THƠ NGUYỄN AN BÌNH CỦA NHẠC SĨ TRƯỜNG TỬ KA

Tình đến hôm nay, 12/08/2020 nhạc sĩ TRƯỜNG TỬ KA đã phổ thơ của tôi trên 60 bài, nhưng vì điều kiện khó khăn anh chỉ viết tay, tôi mặc dù biết sử dụng phần mềm encore(phần mềm viết nhạc trên máy tính) nhưng không có thời gian nhiều đành nhờ một nhạc sĩ quen đánh vi tính lại. Đến hôm nay tương dối hoàn tất nên mỗi ngày tôi sẽ cập nhật một bài cho đến khi xong. 

Xin chân thành càm ơn nhạc sĩ Trường Tử Ka rất nhiều.

CA KHÚC PHỔ THƠ 16: VỀ CỒN PHỤNG

 VỀ CỒN PHỤNG

 

Về Tân Vinh* giữa bốn bề tiếng sóng

Nước sông Tiền bát ngát bóng dừa xanh

Người ngắm sông nghe câu hò xa tắp

Khói lam chiều bảng lảng suốt vàm sông.

 

Móng ngựa gõ trên đường nghe vui lạ

Đất cù lao cồn bãi thật chung tình

Sao quên được “Lý Ngựa Ô” thương nhớ

Ai đưa nàng, khớp bạc để về dinh.

 

Gian nhà trống che nơi nào cũng gió

Tiếng đàn cò réo rắt điệu “lý cái mơn”

Câu vọng cổ em xuống xề rất ngọt

Thuyền đi rồi lòng anh mãi vấn vương.

 

Áo bà ba có bao giờ hẹn ước

Đất lỡ sông bồi biết có gặp lần sau

Tay vốc nước nghe phù sa mát rượi

Thương sông dài nặng nợ đất cù lao.

 

Chàng lãng tử một lần qua cồn Phụng

Chợt bâng khuâng trước cô gái xuân thì

Tiếng mái chèo khua tan nơi bến nước

Ta nhớ người, bần xanh mãi vẫn ghi.

 

Đất phù sa bao mùa hoa trái ngọt

Chiều phương Nam  nhớ sợi khói đốt đồng

Châm điếu thuốc hồn gởi vào tiếng sóng

Tân Thạch nặng tình biết có nhớ người không?

 

*Tên gọi khác của Cồn Phụng, là một cù lao nổi giữa sông Tiền thuộc xã Tân Thạch, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre


Thứ Tư, 26 tháng 8, 2020

NGUYỄN AN BÌNH TRONG SÁCH TÁC GIẢ VIỆT NAM

 NGUYỄN AN BÌNH TRONG SÁCH TÁC GIẢ VIỆT NAM CỦA LÊ BẢO HOÀNG- DO NXB NHÂN ẢNH TÁI BẢN LẦN THỨ 4 THÁNG 8-2020 TẠI HOA KỲ.

CÁM ƠN ANH LUÂN HOÁN, anh LÊ HÂN, anh NGUYỄN THÀNH rất nhiều.


TRUYỆN NGẮN "MÙA CHIM DỒNG DỘC" TRÊN TRANG VĂN CHƯƠNG PHƯƠNG NAM-HỘI NHÀ VĂN TP.HCM

 TRUYỆN NGẮN "MÙA CHIM DỒNG DỘC" TRÊN TRANG VĂN CHƯƠNG PHƯƠNG NAM-HỘI NHÀ VĂN TP.HCM

CA KHÚC PHỔ THƠ 15: NHỚ NGƯỜI TÓC MÂY

 GIỚI THIỆU CHÙM CA KHÚC PHỔ THƠ NGUYỄN AN BÌNH CỦA NHẠC SĨ TRƯỜNG TỬ KA

Tình đến hôm nay, 12/08/2020 nhạc sĩ TRƯỜNG TỬ KA đã phổ thơ của tôi trên 60 bài, nhưng vì điều kiện khó khăn anh chỉ viết tay, tôi mặc dù biết sử dụng phần mềm encore(phần mềm viết nhạc trên máy tính) nhưng không có thời gian nhiều đành nhờ một nhạc sĩ quen đánh vi tính lại. Đến hôm nay tương dối hoàn tất nên mỗi ngày tôi sẽ cập nhật một bài cho đến khi xong. 

Xin chân thành càm ơn nhạc sĩ Trường Tử Ka rất nhiều.

CA KHÚC PHỔ THƠ 15: NHỚ NGƯỜI TÓC MÂY

NHỚ NGƯỜI TÓC MÂY

 

Ngày em nuôi tóc thơ ngây

Tuổi thanh xuân mượt bờ vai điệu đàng

Mênh mông áo lụa nắng vàng

Bên thềm còn thoảng hương hoàng lan bay.

 

Ngày em nuôi tóc cho ai

Bay trong chiều, gió mệt nhoài bóng tôi

Vòng xe mòn một góc đời

Giấu trong kẹp tóc của người vừa phai.

 

Xin em nuôi mãi tóc dài

Để tôi bí mật giữ hoài hương trinh

Mười năm sau vẫn say tình

Đêm đen đâu thấy bóng mình mà soi.

 

Rồi em thả tóc bên trời

Cuốn bao bụi đỏ qua thời bão giông

Tóc nào xưa hãy còn xanh

Ủ hương bồ kết không dành cho tôi.

 

Ngày em cắt ngọn tóc thề

Đường chiêm bao lạc lối về nắng phai

Xứ người phiêu dạt tóc mây

Nhớ ai nuôi tóc khôn khuây nỗi buồn .

7/8/2020

Thứ Ba, 25 tháng 8, 2020

VỀ CỒN PHỤNG

 

 VỀ CỒN PHỤNG

 

Về Tân Vinh* giữa bốn bề tiếng sóng

Nước sông Tiền bát ngát bóng dừa xanh

Người ngắm sông nghe câu hò xa tắp

Khói lam chiều bảng lảng suốt vàm sông.

 

Móng ngựa gõ trên đường nghe vui lạ

Đất cù lao cồn bãi thật chung tình

Sao quên được “Lý Ngựa Ô” thương nhớ

Ai đưa nàng, khớp bạc để về dinh.

 

Gian nhà trống che nơi nào cũng gió

Tiếng đàn cò réo rắt điệu “lý cái mơn”

Câu vọng cổ em xuống xề rất ngọt

Thuyền đi rồi lòng anh mãi vấn vương.

 

Áo bà ba có bao giờ hẹn ước

Đất lỡ sông bồi biết có gặp lần sau

Tay vốc nước nghe phù sa mát rượi

Thương sông dài nặng nợ đất cù lao.

 

Chàng lãng tử một lần qua cồn Phụng

Chợt bâng khuâng trước cô gái xuân thì

Tiếng mái chèo khua tan nơi bến nước

Ta nhớ người, bần xanh mãi vẫn ghi.

 

Đất phù sa bao mùa hoa trái ngọt

Chiều phương Nam  nhớ sợi khói đốt đồng

Châm điếu thuốc hồn gởi vào tiếng sóng

Tân Thạch nặng tình biết có nhớ người không?

 

*Tên gọi khác của Cồn Phụng, là một cù lao nổi giữa sông Tiền thuộc xã Tân Thạch, huyện Châu Thành, tỉnh Bến Tre