Thứ Ba, 31 tháng 3, 2020

CẦN THƠ, MÙA XUÂN VỀ

VIDEO THƠ PHỔ NHẠC
CẦN THƠ, MÙA XUÂN VỀ 
Thơ NGUYỄN AN BÌNH, nhạc HỒ HOÀNG

https://www.facebook.com/hoang.hovan.39/videos/1900064683390581/

NGHE TIẾNG MƯA NỬA ĐÊM

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 236(26)
NGHE TIẾNG  MƯA NỬA ĐÊM
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt

NGHE TIẾNG  MƯA NỬA ĐÊM
  
Mưa nửa đêm reo trên mái lá
Như người tình ngàn xưa trở về
Mưa gõ cửa như người khách lạ
Mùa mưa bong bóng trắng cơn mê.

Mưa đã đầy hồn tôi khi xưa
Mưa đã theo em trở về chưa?
Sao tôi thấy vắng, lòng phố ngủ
Lá muộn màng rơi trong giấc mơ.

Mưa trao tôi những lời chúc dữ
Quỷ sa tăng báo những tin buồn
Chúa chết mòn trên cây thập tự
Tình tôi đánh mất lá ngàn sương.

Mưa! trời mưa! đã hơn nửa đêm
Đèn khuya sương lạnh ướt sân thềm
Bên kia phố nhỏ hàng sao ngủ
Ngỡ mắt em vừa khóc trong đêm.

Mưa từng đêm trong vườn mơ cũ
Đánh thức một đời tôi khổ đau
Sao em không thấy đời tôi dột
Sao để tình tôi rụng xuống cầu.


RONG RÊU PHẬN NGƯỜI

THÊM MỘT BÀI THƠ PHỔ NHẠC MỚI CỦA NHẠC SĨ TRƯỜNG TỬ KA
RONG RÊU PHẬN NGƯỜI


Thơ Nguyễn An Bình, phổ thành ca khúc nhạc sĩ Trường Tử Ka. Trong mùa bão dịch không đi đâu được, bạn bè ngần ngại mời nhau ly cà phê để chuyện phiếm thì có thêm niềm vui nho nhỏ từ người anh nhạc sĩ gởi tặng cũng an ủi biết bao nhiêu. Xin cám ơn nhạc sĩ Trường Tử Ka nhé.



CÓ ĐI QUA ĐỜI NHAU

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 235(25)
CÓ ĐI QUA ĐỜI NHAU
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


CÓ ĐI QUA ĐỜI NHAU

1-
Có đi qua kiếp người
Mới đau hồn đá vỡ
Hiểu đâu là duyên nợ
Yêu như yêu thuở nào.

Bước qua cuộc tình sầu
Rớt rơi tình sương khói
Đã bao lần tóc rối
Rã rời cánh chim bay.

Có nhiều đêm mất ngủ
Lắng ngoài trời đổ mưa
Nghe lại khúc tình xưa
Ngấm trong từng mạch máu.

2-
Có đi qua biển đời
Mới đau lòng sông cạn
Mùa trăng xưa vỡ rạn
Ngậm nỗi buồn rong rêu.

Ai về đan mây chiều
Thư hiên người đọc sách
Dưới ngọn đèn nguyệt bạch
Lấp lánh hồn cổ thi.

Giữ mãi mối tình si
Đá ẩn sâu chất ngọc
Hồn trôi cùng sương móc
Lạnh một đời mai sau.

3-
Có đi qua đời nhau
Mới thương tuổi bướm sầu
Tình bay theo cánh hạc
Muôn trùng biết về đâu?


Thứ Hai, 30 tháng 3, 2020

PLEIKU THUỞ ẤY …

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 234(24)
PLEIKU THUỞ ẤY …
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


PLEIKU THUỞ ẤY …
      *Phố núi cao phố núi đầy sương
        Phố núi cây xanh trời thấp thật buồn…
              (Còn chút gì để nhớ- thơ Vũ Hữu Định)
  
Pleiku thuở ấy mù sương
Tôi đi tìm lại con đường đã xưa
Mùa nầy vàng lá thu chưa
Gió lùa sông lạnh tay vừa chia tay.

Pleiku thuở ấy mưa bay
Môi hồng chớm nở tình say Biển Hồ
Có người lạc giữa suối mơ
Đi quanh quẩn để em ngơ ngẩn buồn.

Pleiku thuở ấy bụi đường
Mù trong đất đỏ lòng dường nhớ nhau
Ngón gầy chìm giấc chiêm bao
Đã nghe hao hớt tình nào lang thang.

Pleiku thuở ấy hoa vàng
Vàng trong gió vàng trong ngàn thông reo
Bóng người thoáng cuối chân đèo
Dõi theo ánh mắt trong veo cận kề.

Pleiku thuở ấy…tôi về
Tìm trong góc núi câu thề đánh rơi
Áo em trắng quyện mây trời
Khuya nầy có chuyến xe rời phố xưa.
     Pleiku, tháng 8/2017


CUỐI MÙA PHƯỢNG TÍM

THƠ PHỔ NHẠC MỚI
CUỐI MÙA PHƯỢNG TÍM
Thơ Nguyễn An Bình, phổ thành ca khúc nhạc sĩ Trường Tử Ka. Những ngày đại dịch Covid-19 bùng phát dữ dội, chỉ biết quanh quẩn ỏ nhà, cuồng chân đến phát điên, may mà có thơ ca, âm nhạc, sách báo khuây khỏa nếu không chắc chết mất.
Cám ơn người anh nhạc sĩ Trường Tử Ka rất nhiều.



SÀI GÒN MỘT THỜI ĐỂ NHỚ

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 233(23)
SÀI GÒN MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


SÀI GÒN MỘT THỜI ĐỂ NHỚ
  
Đêm anh trở lại Sài Gòn
Đèn khuya hắt bóng chợt buồn quẩn quanh
Đâu người thuở ấy thanh xuân
Tóc thơm theo gió không dành cho nhau.

Nhà ai lả ngọn trúc đào
Em giờ khuất nẻo gieo sầu tương tư
Sài Gòn vừa mới chớm thu
Sao se sắt nhớ người từ trăm năm.

Tình ơi một thuở hương thầm
Đừng quên nhau nhé kiếp tằm đa đoan
Cám ơn mưa nắng Sài Gòn
Cám ơn em…vẫn giữ được hồn phố xưa.
                 Tháng 8/2013


Chủ Nhật, 29 tháng 3, 2020

THẢ RÔNG

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 232(22)
THẢ RÔNG
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


THẢ RÔNG
  
Đừng thả rông ánh mắt
Đời rất nhiều đảo điên
Sẽ có người đánh cắp
Lòng anh phải ngả nghiêng.

Chỉ thả rông tiếng cười
Khi nhìn nhau-bối rối
Đủ nhớ để chia phôi
Dù anh không hề nói.

Đừng thả rông vòng tay
Luôn nồng nàn ấm áp
Anh chỉ sợ một ngày
Em mất dần cảm giác.

Chỉ thả rông nỗi nhớ
Khi mình phải xa nhau
Trong một ngày đầy gió
Mới hiểu hết niềm đau.

Đừng thả rông làn tóc
Có người dỏi theo mây
Để hương tình xao động
Làm bao kẻ ngất ngây.

Chỉ thả rông cơn buồn
Anh trải lòng san sẻ
Cô đơn sẽ không còn
Trong trái tim nhỏ bé.

Và em đừng giận dỗi
Cho anh được thì thầm
Chỉ thả rông hạt cúc
Khi em nằm bên anh.


CÒN THƯƠNG MÀU LÁ TƯƠNG TƯ

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 231(21)

CÒN THƯƠNG MÀU LÁ TƯƠNG TƯ
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


CÒN THƯƠNG MÀU LÁ TƯƠNG TƯ
  
Xin em giữ mãi tiếng cười
Mai sau còn nhớ một thời đã yêu
Xanh trong đáy mắt mùa rêu
Khăn quàng ngược gió một chiều hạ xưa.

Vẫn còn thơm dấu ngày mưa
Con đường trút lá ai đưa em về
Bày tay vương sợi tóc thề
Cánh chim bỏ xứ mải mê nghìn trùng.

Lạc mịt mù giữa mê cung
Bụi trần gian có bao dung kiếp người
Vầng trăng cổ tích lẻ loi
Cho đời nghiêng xuống một trời phù hư.

Còn thương màu lá tương tư
Chìm trong dâu bể hình như cựa mình
Tôi về bóng ngả u minh
Treo tàn tro lạnh nghe tình vàng phai.
            4/4/2017


Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2020

CÓ MỘT THỜI YÊU NHAU

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 230(20)
CÓ MỘT THỜI YÊU NHAU
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


CÓ MỘT THỜI YÊU NHAU

Em có nghe cỏ hát
Bốn mùa nở đầy hoa
Tim treo lời mật ngọt
Đỏ tươi màu phù sa.

Tình ta sao nhỏ bé
Trôi ánh trăng xa vời
Ngàn năm sau có lẻ
Hóa thành dòng biển khơi.

Hồn mang đầy tiếng gió
Nhớ phố chim bay về
Người lại xa ngàn dặm
Đắm chìm bến sông mê.

Tình ta vàng chiếc lá
Bay trước mùa bão dông
Linh hồn thành tượng đá
Kiếp nào có ăn năn.

Không còn ai ở lại
Đón hạt nắng vừa rơi
Người về trong mộng mị
Chiêm bao hóa mây trời.

Cánh chim mùa di trú
Đi qua tuổi bướm sầu
Lặng im lời sỏi đá
Có nhớ thời yêu nhau?
     10/05/2017

AN GIANG NGÀY VỀ

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 229(49)
AN GIANG NGÀY VỀ
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt

AN GIANG NGÀY VỀ

 Về trong cơn mưa chiều mù mịt
Thành phố xưa sao chẳng quên người
Thời gian thoáng qua như hạt bụi
Rớt trên tay nỗi nhớ ngậm ngùi.

Đi trên phố như người khách lạ
Dù mỗi góc đường bước chân quen
Từng viên đá lát mùa lá rụng
Bởi ngày xưa đã từng có em.

Vẫn nhớ trong tôi đèn bốn ngọn
Đại học Hòa Hảo những chiều mưa
Có một con đường tên rất lạ
Hương Lộ Núi Sập còn như xưa?

Chợ Mới cù lao mùa gió thổi
Em về có qua bắc An Hòa
Chuyến phà ngày ấy còn xuôi ngược
Cát lở sông bồi tiếng sóng xa.

Chợt thấy em qua cầu Hoàng Diệu
Thoại Ngọc Hầu trắng áo nữ sinh
Tôi đứng đợt em giờ tan sở
Góc phố xưa sao mãi nặng tình?

Tôi về lại đi nào ai biết
Em còn biền biệt trời mưa bay
Đừng trách hẹn xưa rơi theo sóng
Thương cánh bèo trôi nhớ sông dài.
                   Tháng 4/2014


Thứ Sáu, 27 tháng 3, 2020

THUỞ EM LÀ CÔ GIÁO

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 228(48)
THUỞ EM LÀ CÔ GIÁO
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


THUỞ EM LÀ CÔ GIÁO

Thuở em là cô giáo
Yêu tiếng trống sân trường
Tôi xin làm hạt phấn
Rơi trên tóc người thương.

Nắng mùa thu vàng rộm
Hồng thơm khắp nẻo về
Gió heo may vừa chớm
Còn thương lọn tóc thề.

Thuở em là cô giáo
Nắn nót chữ thật mềm
Tôi ước làm góc bảng
Nâng đở bàn tay em.

Giáo án phơi trước mặt
Mơ màng có nhớ anh
Ban mai lùa nắng sớm
Mắt chớp bờ mi xanh.

Thuở em là cô giáo
Buổi sáng tờ mờ sương
Tôi mong làm chim hót
Đón đưa em đến trường.

Có tiếng cười thật khẻ
Dưới bóng cây sầu đông
Tình theo làn gió nhẹ
Bay giữa trời mênh mông.

Thuở em là cô giáo
Tiếng giảng bài trong veo
Tôi đứng ngoài cửa lớp
Ngơ ngẩn còn trông theo.

Áo dài xinh quá đổi
Điểm trang theo từng mùa
Mong em đừng gian dối
Ngoan hiền như ngày xưa.
29/10/2018

VỀ CẦN THƠ NGẮT CHÙM TƯƠNG TƯ THẢO

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 227(47)
VỀ CẦN THƠ NGẮT CHÙM TƯƠNG TƯ THẢO
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt

VỀ CẦN THƠ NGẮT CHÙM TƯƠNG TƯ THẢO


 Mai xa lắc như đường về Từ Thức
Anh nghe chừng mây trắng dựng trời cao
Lòng phân vân nhìn phố phường xa lạ
Khi ngày xưa cánh bướm biết ươm sầu.

Anh ngắt từng cánh hoa tương tư thảo
Ép vào tim nghe rêu bám quanh hồn
Ơ màu xanh – loài rong vương tình ái
Ủ tháng ngày tìm bắt nụ môi hôn.

Về Cần Thơ anh nghe chừng đất lở
Khoảng tinh cầu nào đó rụng trong mơ
Có lẻ vì em anh buồn muôn thuở
Từng ngày qua và biết đến bao giờ?

Mai xa lắc tình nhân loài bướm nhỏ
Nghiêng vòng đời cát bụi cuốn ngây thơ
Giấy mực xưa ngả vàng mùi sách vở
Chuyện trăm năm gục chết thật tình cờ.

Mai xa lắc tóc hoàng kim ngày cũ
Xõa lưng trời ôm vội trái sầu đau
Anh tưởng tượng hương nồng trên áo trắng
Còn vương trên lối cỏ của năm nào.

Trời đất cũ anh nghe linh hồn cũ
Về bên anh để thương nhớ một người
Để tình yêu bay hoài trên bến mộng
Chút nổi lòng theo cánh gió ngàn khơi.

Về Cần Thơ nhìn trăng xưa tiền sử
Mà thương thầm cho áo trắng ngày xưa
Ôi tình yêu rối bời trong tơ tóc
Chưa một lần anh nói tiếng tiễn đưa.


Thì xin em hãy về trong giấc mộng
Ngõ sương mù đá sỏi đọng chân mây
Anh sẽ trao một chùm tương tư thảo
Gởi cho em làm kỷ vật sau nầy.

Cũng như anh một đời đi dạy học
Trong nỗi buồn thoáng chốc đã lên ngôi
Tình yêu ơi! Sao chia nhiều lối mộng
Để ngàn năm anh thương nhớ một người.

Thứ Năm, 26 tháng 3, 2020

NGỒI ĐỢI CƠN MƯA

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 226(46)
NGỒI ĐỢI CƠN MƯA
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


NGỒI ĐỢI CƠN MƯA
  
Còn ai ngồi đợi cơn mưa
Để tôi ngỡ chiếc lá vừa tương tư
Bỗng dưng nắng rớt, hình như
Em từ sỏi đá thiên thu lại về.

Biết em còn nhớ sông quê
Để chăn nhớ chiếu một thời có đôi
Áo xưa còn nhớ hơi người
Như cây nhớ lá đơm chồi hoa niên.

Thương em đứng trước cửa thiền
Nhìn Vô Ưu nở để phiền muộn tan
Lời tình ủ hạt từ tâm
Nghe trong kinh ánh đạo vàng hóa thân.

Cuối ngày chờ nhặt thời gian
Để tơ tóc phải ngỡ ngàng sớm trưa
Tìm đâu những chuyến phà xưa
Chỉ còn tôi đợi cơn mưa chưa về.
               9/4/2015


TRANG THƯ TÌNH MÙA THU

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 225(45)
TRANG THƯ TÌNH MÙA THU
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt
TRANG THƯ TÌNH MÙA THU
  
Một chiếc lá hồng rơi
Đậu trên bờ vai nhỏ
Vô tình hay vô cớ
Làm con tim quắt quay.

Từng cơn gió nhẹ lay
Cánh hoa dầu xoay nhẹ
Gót chân em khe khẻ
Đón mùa thu trở về.

Mưa nguồn thành suối khe
Đơm mùa hoa trái ngọt
Giòn tan lời chim hót
Trang thơ tình thơm tho.

Sao tôi mãi ngẩn ngơ
Hoa vàng trên lối cũ
Qua bao mùa bão lũ
Lòng vẫn còn xuyến xao.

Em như đóa hoa sầu
Trôi hoài trong ký ức
Đắng cay và hạnh phúc
Chảy một dòng miên man.

Mười năm mộng đã tàn
Rải trên dòng sông trắng
Thu vàng ươm ngõ vắng
Em lại về trong mơ.
        Tháng 9/2015

Thứ Tư, 25 tháng 3, 2020

MÙA HOA GẠO VEN SÔNG

CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
MÙA HOA GẠO BÊN SÔNG
Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ MỘC THIÊNG
Cám ơn nhạc sĩ. Cám ơn người anh văn nghệ luôn đồng cảm với thơ Nguyễn An Bình.







TRĂNG MƯỜI SÁU

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 224(44)

TRĂNG MƯỜI SÁU
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt
TRĂNG MƯỜI SÁU

Yêu người một thuở thanh xuân
Ai đem trăng xuống long lanh tiếng cười
Thềm sương vừa ướt vai ngưởi
Để tôi ru tóc thương trời mưa bay
Chút tình lãng đãng khói mây
Hoa ngâu chưa nở đã say đắm lòng.

Yêu người một thuở môi thơm
Tuổi hoa niên ngỡ trầm hương tơ trời
Dây trầu đón nắng vàng tươi
Hoa cau thơm mãi bước người qua sông
Nghe như tiếng sóng trong lòng
Nhìn con nước chảy một dòng lang thang.

Yêu người một thuở trăng tan
Tiếng chim vườn cũ người đành bỏ quên
Lời  thương chưa chớm môi hiền
Yêu em nên để con tim dại khờ
Để rồi hoa rụng chiều mưa
Em trăng mười sáu tôi vừa tương tư.

                  10/6/2015



THÁNG MƯỜI HOA CÚC

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 223(43)

THÁNG MƯỜI HOA CÚC
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 3 VỀ PHƯƠNG NAM TÌM MỘT CÁNH CÒ  Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Phan Bá Kiệt


THÁNG MƯỜI HOA CÚC

Gởi chút nắng cho tháng mười  hoa cúc
Thương mùa thu vàng sắc áo mây trời
Tình ngày mưa thật hồn nhiên chân sáo
Thuở yêu người áo lụa thật tinh khôi.

Môi khẻ chạm chất men tình say đắm
Má em hồng dòn như trái táo thơm
Để anh ước một lần được nếm thử
Thật ngọt ngào trong giọt rượu say hương?

Gởi chút gió cho mùa thu ướt áo
Em tan trường hờn dỗi bước chân hoang
Thương ánh mắt long lanh trời rợp nắng
Lá si tình thôi dừng bước lang thang.

Tình ngày đó buông chùng bao sợi nhớ
Cho môi hồng còn giữ nét kiêu sa
Ai trả lại tuổi mười lăm mười sáu
 Anh trốn tìm tình cũ mãi chưa xa.

Gởi chút hương trôi theo mùa lăn lắc
Bài hát xưa cuốn bụi đỏ muôn trùng
Anh thắp nến mong tình thành chớp lửa
Treo nỗi sầu trên sóng nước mênh mông.

Em đừng tiếc mùa thu dài tóc ngắn
Để tình buồn rơi rụng suốt trăm năm
Gởi lại nhau một tháng mười hoa cúc
Chẳng tàn phai theo cánh nhớ dịu dàng.
                 5-10-2016

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2020

ĐI QUA MÙA BÃO DỊCH



ĐI QUA MÙA BÃO DỊCH

Trời vẫn xanh và phố vẫn xanh
Dọc theo hàng cây, ghế đá, góc phố ven đường
Tôi vẫn nghe tiếng gió rì rào gọi nhau
Hôm nay nắng cũng chưa bao giờ đẹp và vàng đến thế
Đâu đó tiếng dương cầm trong starbucks
Dạo bản serenade của Schubert
Nhẹ nhàng và quyến rũ
Tôi hình dung bọn thiên nga hồn nhiên đùa trên sóng
Thật bình yên an lành.

Sáng nay không còn nghe tiếng rao thân quen
Cùa người bán bánh giò, xôi khúc
Chị đã về quê từ chiều hôm qua
Tránh mùa dịch đang tràn vào thành phố
Sống ở đâu bây giò cũng quá khó khăn
Chẳng nơi nào bình yên chị nhỉ?

Ký túc xá đóng cửa biến thành khu cách ly
Bạn đã đi và chưa biết bao giờ trở lại
Thành phố tạm dừng mọi hoạt động
Nhiều  kịch bản được đặt ra
Khó có kịch bản nào hoàn chỉnh cho điều bất ngờ sẽ đến
Nó bí hiểm như đường sin gợn sóng
Và người bạn văn của tôi đã bay vào tâm bão*
San sẻ niềm khổ hạnh
Bên người tình của mình thật quyết đoán.

Thành phố chưa bao giờ
 Có kỳ nghỉ tết lại dài đến thế
Người nghèo lo toan những ngày thất nghiệp
Xin đừng mặc cả với thời gian
Tất cả còn ở phía trước
Tất cả còn là mật ngữ
Người nói chuyện với nhau bằng mắt
Chuyện gì đang xảy ra
Rồi tự nhủ - tất cả sẽ ổn thôi mà.

Nắng vẫn ấm bên hiên mùa đại dịch
Lòng chợt nhớ đến người bạn gái đang ở xa
Bỗng cuồng chân đến phát điên lên được
Chưa bao giờ tôi khát khao dữ dội như lúc nầy
Được quẩy ba lô lên đi
 Và đi...
___________________________________________________
*Nhà văn Trương Văn Dân đã bay trở về Ý khi vợ anh còn mắc kẹt bên đó khi dịch Covid 19 đang bùng phát dữ dội.