Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

DƯƠNG CỰ NGUYÊN - NGHE TIẾNG SÁO Ở TRƯỜNG THÀNH


Dương C Nguyên 
Trung Đường

  


Phiên âm 

Trường Thành văn địch

Cô thành địch mãn lâm,
Đoạn tục cộng sương châm.
Dạ nguyệt hàng Khương lệ,
Thu phong lão tướng tâm.
Tĩnh quá hàn luỹ biến,
Ám nhập cố quan thâm.
Trù trướng “Mai hoa lạc”,
Sơn xuyên bất khả tầm.

Dịch nghĩa

Bên thành cô đơn có tiếng sáo khắp rừng,
Lúc im lúc vang xen lẫn tiếng đập chày đá giặt áo.
Trăng đêm soi lính Khương đầu hàng rỏ lệ,
Vị tướng già ủ rũ trong gió thu.
Khắp đồn luỹ lạnh lẽo và im ắng,
Tiếng sáo ngầm nhập sâu vào quan ải cũ.
Điệu buồn của bài “Mai hoa rụng” thoảng qua,
Không thể tìm phát từ đâu trong dải sông núi trước mặt.

Dịch thơ
Nghe tiếng sáo ở Trường Thành

Sáo vang thành quạnh khắp rừng
Nối nhau xen lẫn nhịp từng chày sương
Trăng soi tiếng khóc lính Khương
Gió thu xao xác thê lương tướng già
Khắp đồn lạnh lẽo gần xa
Ải quan tiếng sáo nghe ra rất buồn
Bài “Mai hoa rụng” vấn vương
Núi sông trước mặt lần đường nào đây?
NGUYỄN AN BÌNH
________________________________________________________
*Dương Cự Nguyên 楊巨源 tự Cảnh Sơn 景山, người Hà Trung, đỗ tiến sĩ năm Trinh Nguyên thứ 5 (790) đời Đường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét