Thứ Sáu, 31 tháng 1, 2020

MỘT THOÁNG HƯƠNG TRÀM

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 125(35)
MỘT THOÁNG HƯƠNG TRÀM
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


MỘT THOÁNG HƯƠNG TRÀM
*Tặng anh Trịnh Bửu Hoài và anh Đỗ Phu
   trong một lần ghé rừng tràm Trà Sư.

Đi bên em dưới hàng cây thốt lốt
Đường Trà Sư Tây rực rỡ nắng vàng
Hoa mùa nầy nở những chùm trắng muốt
Tỏa hương bay ngan ngát suốt rừng tràm.

Vạt bèo tấm kết thảm nhung xanh mướt
Anh ngỡ mình lạc xứ sở thần tiên
Em gái ơi nhẹ tay chèo khua nước
Để hương rừng đọng mãi ở trong tim.

Tiếng cá quẩy ngỡ nhịp rừng đang thở
 Để bông tràm neo sợi tóc em thơm
“Con đường nước” trong xanh mùa nước nổi
Dòng sông bèo chợt mát lạnh tay thon.

Phút tĩnh lặng nhìn hoàng hôn đổ xuống
Một màu chiều đợi giây phút bình yên
Vạt rừng vắng cò bay về rợp bóng
Phải nơi nầy thánh địa các loài chim?

Người ta nói đất lành chim về đậu
Trà Sư xanh  ngan ngát cỏi biên thùy
Em đến một lần tình anh để lại
Cho hương tràm vương vấn bước người đi.
                       22/03/2017

_______________________________________________________________
*Rừng tràm Trà Sư: khu du lịch sinh thái nổi tiếng thuộc xã Văn Giáo, huyện Tinh Biên tỉnh An Giang.


Thứ Năm, 30 tháng 1, 2020

MÌNH VỀ THĂM BẠC LIÊU NGHE ANH

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 124(34)
MÌNH VỀ THĂM BẠC LIÊU NGHE ANH
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


MÌNH VỀ THĂM BẠC LIÊU NGHE EM


Mình về thăm Bạc Liêu nghe em
Nhà vườn xanh mát rộn tiếng chim
Thoáng chút trầm tư bên tháp cổ*
Ai từng qua đó gởi niềm riêng?

Quảng trường Hùng Vương bừng sắc nắng
Đường phố thênh thang vạn sắc màu
Cờ hoa rực rỡ mùa lễ hội
Hồ Nam Nhà Mát nối liền nhau**.

Em cùng anh dạo quanh phố biển
Cái nắng trong veo đến ngọt ngào
Ong về kéo mật mùa nhãn chín
Thêm mặn mòi đồng muối trắng phau.

Phật đài Quan Âm ngự tòa sen
Mùi trầm khói tỏa ngát hương thiền
Bâng khuâng rêu phủ nhà công tử
Dâu bể muôn đời ai lãng quên.

Em có từng ghé Chùa Xiêm Cán
Cổng chào ba ngọn tháp Ăng-Co
Qua khu lưu niệm lòng xao xuyến
Tiếng đàn tài tử ngỡ trong mơ.

Mình về thăm Bạc Liêu nghe em
Sóng vỗ bờ tiếng hát biển đêm
Em ơi! Xứ Bạc người không bạc
Vùng đất phương Nam nặng nghĩa tình.
___________________________________________________________

*Tháp cổ Vĩnh Hưng thuộc huyện Vĩnh Lợi
**Hồ Nam, Nhà Mát:Hai khu du lịch sinh thái


Thứ Tư, 29 tháng 1, 2020

LÊN NÚI PHỤNG HOÀNG

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 123(33)
LÊN NÚI PHỤNG HOÀNG
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


LÊN NÚI PHỤNG HOÀNG

 Lên Phụng Hoàng ngắm mây trắng
Núi cao xóa dấu bụi trần
Đời người mấy lần hạnh ngộ
Đất trời đá cũng vô ngôn.

Chim kêu trên tàng kinh các
Bàng hoàng hồi đại hồng chung
Trong lòng khắc bao kinh kệ
Hương thiền lắng đọng tâm dung.

Bước chân ai qua rừng trúc
Thong dong bóng lá u trầm
Mây che ngang đầu Voi Phục
Bốn mùa soi bóng Tuyền Lâm.

Mái cong vươn mình cao vút
Trầm tư dưới cội bồ đề
Thả hồn vào nơi phật tích
Bình yên tìm chốn đi về.

Bạt ngàn thông reo xanh biếc
Ai người dạo núi cùng ta
Mênh mông đất trời cố xứ
Tìm đâu sợi khói quê nhà?
  Thiền viện Trúc Lâm Phụng Hoàng 25/5/2018


Thứ Ba, 28 tháng 1, 2020

HOA ĐÀO PHỐ NÚI


PHỐ NÚI HOA ĐÀO
*Tặng Thiên Nguyễn, nhớ những ngày ở trại sáng tác Đà Lạt
Hoa đào trên phố núi
Chợt bừng nở cuối đông
Có hẹn người năm cũ
Về trong nỗi chờ mong?

Hoa đào Trần Hưng Đạo
Rực hồng suốt Hùng Vương
Ngẩn ngơ xuôi Trại Mát
Nao lòng bờ Xuân Hương.

Phải hoa đào Thôi Hộ
Rong chơi một ngày xuân
Lòng bâng khuâng muốn ngỏ
Khi nhìn mắt giai nhân.

Hoa đào từng cánh mỏng
Khoe sắc cùng ai đây?
Người dừng chân đứng ngóng
Chỉ thấy màu hồng phai.

Hoa bay – bay thành bướm
Theo người – thơm gót chân
Xanh một màu cổ tích
Trong gió đùa mơn man.

Người yêu hoa năm nào
Có bay cùng mây trắng
Khi qua vườn Bích Câu
Bóng lồng gương hồ lạnh?

Em ngồi ngắm hoa đào
Có nhớ người xuống núi
Phải đời là chiêm bao
Nên tình còn đắm đuối?

Xin làm cây cô độc
Ngàn năm đứng trên đồi
Dõi theo người cuối dốc
Tóc còn bay bên trời.
Cuối tháng 12/2019

*Ảnh minh họa xin mượn của cô giáo Nguyễn Thiên Nga nhé.

LANG BIANG NGÀY TRỞ LẠI

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 122(32)
LANG BIANG NGÀY TRỞ LẠI
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


LANG BIANG  NGÀY TRỞ LẠI


Không thấy núi lại chẳng tìm thấy mây
Núi ở dưới chân núi sầu vô lượng
Mây che trên đầu mây chia tám hướng
Phương nào mặt trời chìm mất bể dâu?

Lên đỉnh Lang Biang chim hót nơi nào
Mười mấy năm xa không còn thấy bóng
Bước chân giang hồ trôi vào cõi mộng
Người mãi đi tìm mòn dấu liêu trai.

Nào nghe tiếng suối nào thấy sương mai
Suối chảy rất xa suối buồn khôn tả
Sương trôi la đà sương treo vực đá
Người thành chim trời qua cõi đời nhau.

Trở lại Lang Biang núi đã bạc đầu
Nghe trời đất kể chuyện tình bất tử
Ta buồn bã đem trái sầu xuống núi
Mất lối về quạnh quẽ cả ngàn lau.
        Đà Lạt, tháng 5-2018


Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2020

ĐÊM TRỪ TỊCH


ĐÊM TRỪ TỊCH

Đêm nay có phải đêm trừ tịch
Mà dấu hài xanh tựa chiêm bao
Khoảng khắc giao thừa thôi đọng lại
Lạc dấu cội nguồn tận kiếp sau.

Có phải tiếng chim qua điếm cỏ
Sao còn ngơ ngẩn dưới cầu sương
Người trong tranh đã thành cổ tích
Một Giáng Kiều xưa lạc cuối đường.

Đêm nay dưới gốc mai trăm tuổi
Bên bếp lửa hồng đọc cổ thi
Tình ẩn trong từng trang sách cũ
 Chập chờn say giấc mộng hồ ly.

Thôi đành gác lại bao phiền lụy
Đời người theo bóng hạc bay qua
Sênh phách cuối mùa thay xiêm áo
Ngàn sau hận khúc “Hậu đình hoa”.
Đêm 30 tết 2020



ĐÊM TRỪ TỊCH


ĐÊM TRỪ TỊCH

Đêm nay có phải đêm trừ tịch
Mà dấu hài xanh tựa chiêm bao
Khoảng khắc giao thừa thôi đọng lại
Lạc dấu cội nguồn tận kiếp sau.

Có phải tiếng chim qua điếm cỏ
Sao còn ngơ ngẩn dưới cầu sương
Người trong tranh đã thành cổ tích
Một Giáng Kiều xưa lạc cuối đường.

Đêm nay dưới gốc mai trăm tuổi
Bên bếp lửa hồng đọc cổ thi
Tình ẩn trong từng trang sách cũ
 Chập chờn say giấc mộng hồ ly.

Thôi đành gác lại bao phiền lụy
Đời người theo bóng hạc bay qua
Sênh phách cuối mùa thay xiêm áo
Ngàn sau hận khúc “Hậu đình hoa”.
Đêm 30 tết 2020

LÃNG ĐÃNG SƯƠNG HỒ

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 121(31)
LẠI NHỚ MỘT MÙA HOA
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


LÃNG ĐÃNG SƯƠNG HỒ


Chiều buông cơn mưa phùn
Trôi qua hồ tĩnh lặng
Mây núi giăng chập chùng
Thuyền neo bờ sông vắng.

Thương ngọn gió mồ côi
Rừng lá phong trở lạnh
Thắp lên ngọn lửa trời
Sưởi lòng ai cô quạnh.

Tiếng em hát bên hồ
Hoàng hôn về lặng lẽ
Một trời đầy sương mơ
Chén rượu nồng chưa kể.

Chim núi bay về đâu
Xuân đi không trở lại
Rừng hoa mai anh đào
Giấu cuộc tình mê mải.    

Gọi tên người chưa quên
Nhà em bên kia núi
Thuyền vẫn còn lênh đênh
Mái chèo lơi sương muối.
Viết bên hồ Tuyền Lâm Đà Lạt 25/5/2018

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2020

LẠI NHỚ MỘT MÙA HOA

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 120(30)
LẠI NHỚ MỘT MÙA HOA
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


LẠI NHỚ MỘT MÙA HOA

Anh về tìm lại trong gió sớm
Một đóa quỳ thơm rực nắng vàng
Ô hay cánh mỏng hương hoa dại
Giữ mãi chân người bước lang thang.

Đường lên phố núi chiều sương lạnh
Bên cầu thoáng thấy bóng ai quen
Chợt nghe tiếng suối reo trong đá
Người đến rồi xa để nhớ thêm.

Em đi áo mỏng muôn trùng gió
Lặng lẽ bên đời em biết không
Có một mùa hoa vàng năm cũ
Rực cả triền đồi buổi chớm đông.

Pleiku đón những chiều mưa xám
Bụi lất phất bay vắng một người
Long lanh sương đọng trên cành lá
Rớt xuống đời anh một tiếng cười.

Nghe chim gọi bạn lưng chừng núi
Đồi xưa chờ rụng tiếng thông rơi
Sương hồ em ướt xanh màu mắt
Nhớ một mùa hoa nở cuối trời.
        9/12/2017


Thứ Tư, 22 tháng 1, 2020

KHÚC HÁT SÔNG TIỀN

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 119(29)
KHÚC HÁT SÔNG TIỀN
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


KHÚC HÁT SÔNG TIỀN
  
Qua sông Tiền buổi sớm mai
Hình như thấy áo em bay qua cầu
Tóc người chợt ướt mưa ngâu
Lòng hao hớt lạnh gởi sầu vào mây.

Cù lao xanh ngát vườn cây
Thương em mắt biếc đỏ hây má hồng
Thuyền ơi xuôi ngược theo dòng
Bờ xa thăm thẳm mênh mông nắng vàng.

Còn đâu những chuyến phà ngang
Cổ Chiên sóng vỗ miên man nổi buồn
Tình về Cửa Đại Hàm Luông
Qua cầu Rạch Miểu mưa tuôn ngắn dài

Phù sa trầm ngõ Ba Lai
Bèo trôi cô quạnh biết ai  còn chờ
Trên sông nghe vẳng câu hò
Hoàng hôn ngược sóng  bến bờ không em.


Thứ Ba, 21 tháng 1, 2020

KHI MÙA HOA BỎ LẠI

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 118(28)
HUYỀN THOẠI THÁC KHÓI
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


KHI MÙA HOA BỎ LẠI
   
Em có về phố núi
Giữa mùa mai anh đào
Ngắm nhìn trong sương sớm
Tháp chuông nhà thờ cao.

Bước chân em mềm mại
Trên thảm cỏ nhung mềm
Bên kia triền dốc đợi
Trái tim chừng ngủ quên.

Con đường đầy hoa nắng
Thắp mùa xuân xôn xao
Tóc mây vờn áo trắng
Giấc mơ bỗng ngọt ngào.

Em có về phố núi
Một ngày đào đã phai
Tình xuân đi xa ngái
Biết ai buồn hơn ai?

Khi mùa xuân bỏ lại
Dấu chân em bên đường
Qua thánh đường dốc đá
Tiếng chuông chầm chậm buông.

Khi tình yêu tan vỡ
Đừng tặng gai cho người
Chúa trên cây thập giá
Khổ nạn đến muôn đời.

Chủ Nhật, 19 tháng 1, 2020

HUYỀN THOẠI THÁC KHÓI

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 117(27)
HUYỀN THOẠI THÁC KHÓI
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


HUYỀN THOẠI THÁC KHÓI*


Thác reo tự ngàn năm
Bay một màu sương khói
Phải chăng là huyền thoại
Sông vợ tìm sông chồng?**

Sê-rê-pốk ngược dòng.
Chia hai nguồn trong đục
Chảy gập ghềnh uốn khúc
Trôi mãi để tìm nhau.

Giữa vách đá vực sâu
Bỗng hóa thành thác khói
Lá rừng xao xác hỏi
Khói ơi bay đi đâu.

Mà sương trắng bạc màu
Mà đêm ngày không nghỉ
Mà tình yêu bất tử
Qua mưa nắng đại ngàn.

Đỏ mùa hoa Pơlang
Thác buông mình tự kể
Hãy mở lòng dâu bể
Đón tình yêu nhiệm mầu.

Trong con tim khát khao
Gọi tên người yêu dấu
Một cuộc tình nương náu
Anh tìm em kiếp nào?
  Đắk Nông, tháng 8/2017

______________________________________________________________
*Sông vợ, sông chồng:  Krông Ân và Krông Knô
**Thác khói: còn gọi là thác chồng hay Đray Sáp(tiếng Ê Đê) thuộc xã Đray Sáp M huyện Krông A Na tỉnh Đắk Nông.


Thứ Bảy, 18 tháng 1, 2020

HUYỀN THOẠI HỒ T"NƯNG

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 116(26)
HUYỀN THOẠI HỒ T'NƯNG
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


ĐÔI MẮT PLEI-KU


Anh đi tìm tiếng hát
Ngọt nước nguồn Đắk Bla
Áo phơi màu thổ cẩm
Hương rừng bay rất xa.

Đàn ong đi tìm mật
Xanh ngút ngàn đồi thông
Lang thang miền sơn cước
Huyền thoại hồ T’Nưng.

Mặt nước hồ xanh thẳm
Soi dáng hình cao nguyên
Dã quỳ vàng bóng núi
Ráng chiều tím mênh mông.

Có đi trên độc mộc
Long lanh màu mắt em
Nghe tiếng chim kơ túc
Chợt thấy lòng bình yên.

Đôi mắt Plei-ku đó
Níu chân người qua đây
Hồ T’Nưng lộng gió
Một chiều mờ sương bay.