Thứ Năm, 3 tháng 9, 2020

NHỚ MƯA ĐÊM TRONG RỪNG CÁT TIÊN



 NHỚ MƯA ĐÊM TRONG RỪNG CÁT TIÊN

 Lại nhớ tiếng mưa đêm

Trong rừng già huyền hoặc

Giấc chìm sâu khuya khoắc

Hơi thở của đại ngàn.

 

Sáng vượt sông qua rừng

Giữa mênh mông sóng dữ

Lũ cuốn từ thượng nguồn

Phà chòng chành chực rã.

 

Chiều len dòng suối cạn

Cá mừng lội dưới khe

Chùm mây rừng lủng lẳng

Trên đầu bao tiếng ve.

 

Thao thức thú gọi bầy

Lời côn trùng tấu khúc

Nghe mang tác lạc loài

Chân giẫm lên lá mục.

 

Hình như trong cơn mưa

Có tiếng người vẫy gọi

Phải chăng lời hẹn hò

Từ muôn ngàn kiếp trước.

 

Đêm ta ở lại rừng

Thấy mình cô độc quá

Xạc xào vạt cỏ tranh

Âm vang chừng rất lạ.

 

Châm ấm trà chờ sáng

Thấy trăng chếch ngang đầu

Mai qua sông xuôi phố

Rừng gọi biết về đâu?

3/9/2020

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét