MIÊN MAN CHIỀU SÔNG HẬU
Chảy hiền hòa suốt năm
tháng hoa niên
Lấp lánh phù sa mang tình tôi
sâu nặng
Gieo đôi bờ từng hạt nhớ hạt
thương.
Có đợi nhau qua một ngày nắng vội
Để mưa về ướt ngọn tóc chiều
hoang
Tôi ngồi lại bên chân cầu rất
muộn
Thả cuộc tình theo sóng nước
trường giang
Người có phải cánh bèo
trôi viễn xứ
Bỏ lại đây con nước lớn
không về
Màu sét gỉ của chuyến phà
năm cũ
Loang vào hồn từ thuở biết
si mê.
Màu hoa tím mang tấm lòng
của biển
Có chở che dông bão cuối
phương trời
Dòng sông hát bốn mùa thơm
hoa cỏ
Bay về đâu một cánh nhạn lẻ
loi.
Những giọt mưa lặng thầm trên sông vắng
Chiều lên khơi cho khói
sóng dâng đầy
Con sông Hậu một đời miên
man chảy
Neo tình tôi ngày ấy hóa
mây bay.
23/9/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét