Chủ Nhật, 2 tháng 8, 2020

VŨ ĐIỆU CHĂM DƯỚI ÁNH TRĂNG

TÌM THÊM MỘT BÀI THƠ TRÊN BÁO NGƯỜI VIỆT - HOA KỲ ĐÃ LÂU GIỜ MỚI BIẾT
Lung linh dưới ánh trăng
Tháp cổ trầm tư linh thiêng
Mang trong lòng biết bao bí hiểm
Bàn tay em mềm mại
Trong vũ khúc Apsara
Hồn tượng đá ngàn năm bừng tỉnh giấc
Một giấc mơ dài tiền kiếp mộng du.
Ôi! những đền đài lăng tẩm phù hư
Chảy dưới chân em vết hằn năm tháng
Đuôi mắt đẹp quyến lòng anh sâu nặng
Em uốn cong hình hài
Hoài thai từ kiếp đá
Mưa ngàn năm chưa phai nhạt tình người
Gót chân rung giẩm trên chiếc lá vàng
Giấu thương nhớ sâu trong lòng cổ tháp.
Từng hơi thở reo vui
Tiếng cười vang trôi lòng suối
Bay đi trong cõi vô cùng
Điệu múa Chăm chơi vơi cùng tiếng nhạc
Âm vang núi đồi từ nghìn xưa vọng lại
Nhịp trống rộn ràng
Thổi bùng trái tim em rực lửa
Đốt cháy cả mặt trời đêm
Rung động đất trời
Cưu mang một tình yêu vĩnh cửu.
Sài Gòn 4/2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét