THƠ VÔ TÌNH LẬT MỞ TRANG KHUYA
Hái nắm lá trầu không
mẹ têm vôi nửa buổi
Thương con trăng gầy
ai hát “Lý con sáo” qua sông
Trên đầu kèo tắc kè
giật mình câu bóng tôi trên vách
Thành vệt sao băng
xanh dãi lụa mênh mông.
Tội con sên cuộn tròn
giấu kiếp tằm trong vỏ ốc
Nên tiếng dế dại khờ
hát mãi khúc trăng xưa
Lời ca dao
dưới ngọn đèn chỉ toàn bóng chữ
Trong tiếng thở dài
còn đọng mấy giọt mưa thưa.
Câu thơ một đời tôi
vắt cạn mình khánh kiệt
Đêm nay vô tình
lật mở những trang khuya.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét