HUYỄN MỘNG
Mười
năm rũ bụi vô tình
Cuốn
chăn chiếu cũ khắc hình bóng nhau
Trận
cười trôi dạt chiêm bao
Đời
đan mắc võng tạc vào quán không .
Mười
năm nằm vạt cỏ hồng
Hồn
hoa treo bóng lá bồng bềnh lay
Âm
người vang cuối cơn say
Chạm
bông chuối đỏ nhuốm đầy tai ương.
Mười
năm lạc giữa hồ trường
Khuya
nghe nhạc ngựa nhịp đường khua trăng
Vực
sâu vết đá lăn trầm
Ta
trong huyễn mộng ngỡ tằm hóa thân.
Mười
năm Từ Thức về trần
Thấy
nương dâu hóa trời gần biển xa
Mưa
nguồn chợt nổi phong ba
Chim
hoang bỏ núi hẹn ta về cùng.
2/5/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét