TIẾNG CHIM TRÊN TƯỜNG TU VIỆN CŨ
Tiếng chim hót trên tường tu viện cũ
Trơ tháp chuông hoang phế tự bao giờ
Màu mây xám một ngày mưa tháng bảy
Ngơ ngác nhìn sóc gậm hạt thông khô.
Cây thập giá chơ vơ cùng
rêu mốc
Gánh lên mình bao phế tích
trầm luân
Mái vòm cong chứa bao
điều bí mật
Đưa tôi về bao thế kỷ
hồng hoang.
Đôi mắt đẹp người nữ tu
ngày ấy
Nét thiên thần đọng lại
dấu thời gian
Ngày chủ nhật trong niềm
vui thánh lễ
Lạc về đâu qua những dốc
thông ngàn.
Tiếng chuông ngân còn
không khi chiều xuống
Quanh ngọn đồi bóng núi
đã dần buông
Dòng ký ức cuốn trôi đời
nghiệt ngã
Nét phong trần đầy vết
khắc tai ương.
Ngôi nhà nguyện đã xanh
màu rêu phủ
Tôi về ngang như muốn nói bao điều
Ừ có lẽ tôi chỉ người khách lạ
Nên tâm hồn chùng xuống tận cô liêu.
Trên vòm tháp bóng chim
nhìn u uất
Hót vu vơ những âm sắc
thật buồn
Nét ma mị ẩn trong từng
khung cửa
Trên lối về chìm đắm hạt mưa sương.
25/7/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét