NẮNG KHUYA
Nắng
xanh lên hàng cau
Nắng
vàng mấy liếp trầu
Nắng
hồng đôi mắt mẹ
Nắng
bạc dòng sông sâu.
Nắng
ngời ánh mắt chị
Qua
sông làm cô dâu
Bên
người chồng yêu quí
Mẹ
mong gì hơn đâu.
Nắng
buồn lên mắt anh
Ngày
anh ra thành phố
Mẹ
đứng bên bờ tranh
Mọt
nghiến vào thớ gỗ.
Nắng
xanh màu tóc con
Ấp
yêu thời thơ trẻ
Con
đùa lội sang sông
Lục
bình vương mắt mẹ.
Nắng
vàng xưa đẹp quá
In
mãi trong lòng con
Đồng
mấy mùa xanh lá
Đời
bao lần lớn khôn.
Từ
ngày con xa mẹ
Mây
bay mù núi kia
Từ
ngày con mất mẹ
Nắng
hóa thành nắng khuya.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét