DÒNG SÔNG ĐỜI MẸ
Mẹ qua cánh đồng vàng rạ rơm phơi
Mùa giáp hạt vẫn sờn manh áo cũ
Gánh hàng rong thơm bếp lửa bên trời.
Mẹ suốt đời như sông trôi lặng lẽ
Vun hạt phù sa bồi đắp cho người
Lên thác xuống ghềnh thân cò không kể
Những phiên chợ chiều bóng đổ đơn côi.
Nhớ bát cua đồng ngày xưa mẹ nấu
Ngọt lịm trong lòng thấm suốt đời con
Sao đời mẹ như khế chua chín nẫu
Chao chát trên cành tình lại héo hon.
Mẹ cõng ca dao qua cùng năm tháng
Mùi rơm thơm cùng đồng đất quê nghèo
Nhớ con xa tóc phai màu mưa nắng
Muối mặn gừng cay lắm nỗi gieo neo.
Nghe dế kêu sương đêm còn thao thức
Trời sa mưa giông biền biệt quê nhà
Dáng mẹ gầy chập chờn trên lá mục
Mây xám
mịt mù một bóng phương xa.
Đi khắp đất trời lòng con vẫn nhớ
Nước ao làng lấp lánh mảnh tình quê
Nấm đất khô mẹ giờ nằm hiu quạnh
Phải
chốn quê hương gọi bước con về?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét