Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2020

CHIA TAY NGƯỜI ANH, NGƯỜI BẠN THƠ VÕ CHÂN CỬU

 

CHIA TAY  NGƯỜI ANH, NGƯỜI BẠN THƠ VÕ CHÂN CỬU

Chiều tối ngày 23/12/2020 qua thông tin trên fb của gia đình và một số bạn bè thân cận, tôi biết được nhà thơ Võ Chân Cửu đã ra đi lúc 18g30 tại Bảo Lộc trong vòng tay ấm áp của gia đình. Sau đó linh cửu được chuyển về Pháp viện Minh Đăng Quang số 505 Xa lộ Hà Nội, Q2 Tp HCM vã sẽ hỏa táng ngày chủ nhật 27/12/2020. Tôi biết anh từ trước những năm 1975 tôi gởi bài cộng tác cùng tạp chí Văn, lúc đó anh đã có nhiều bài đăng trên các tờ báo thời danh hồi đó và chỉ gặp mặt nhau khi tôi chuyển về định cư và sinh hoạt văn nghệ tại Sài Gòn từ năm 2016. Đối với tôi nhà thơ Võ Chân Cửu là ngưười anh, người bạn thơ sống rất chân tình với bạn bè, không ít lần anh rủ tôi lên Đại Lào Bảo Lộc chơi với anh vài ngày(lúc anh chưa chuyển nhà ra tp Bảo Lộc sinh sống) nhưng tôi nấn ná chưa đi được. Mấy lần về Sài Gòn anh điện cho tôi ra cà phê cùng anh ở đường Hoàng Sa với anh Trần Bảo Định, Từ Hoài Tấn, Nguyễn Sông Ba tôi vẫn không quên.

Nay anh đã rời xa cõi tạm, xa những người thân yêu quí, xa bạn bè văn nghệ, anh ra đi thật nhẹ nhàng như ngọn gió sớm mai, phiêu bồng và thanh thản như trong bài thơ “Quê Nhà” trong thi phẩm đầu tay “Tinh Sương” của anh viết khi mới 20 tuổi:

“Sớm mai trời đất nhẹ

Lòng ta như phiêu bồng

Nhìn non xa bé bé

Mây trắng chảy cùng song.

 

Vách núi sương gió xé

Phất phơ đám cỏ bồng

Đêm qua ai còn để

Trên lá một màu trăng”.










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét