Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2020

LÃNG ĐÃNG SƯƠNG HỒ

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 121(31)
LẠI NHỚ MỘT MÙA HOA
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


LÃNG ĐÃNG SƯƠNG HỒ


Chiều buông cơn mưa phùn
Trôi qua hồ tĩnh lặng
Mây núi giăng chập chùng
Thuyền neo bờ sông vắng.

Thương ngọn gió mồ côi
Rừng lá phong trở lạnh
Thắp lên ngọn lửa trời
Sưởi lòng ai cô quạnh.

Tiếng em hát bên hồ
Hoàng hôn về lặng lẽ
Một trời đầy sương mơ
Chén rượu nồng chưa kể.

Chim núi bay về đâu
Xuân đi không trở lại
Rừng hoa mai anh đào
Giấu cuộc tình mê mải.    

Gọi tên người chưa quên
Nhà em bên kia núi
Thuyền vẫn còn lênh đênh
Mái chèo lơi sương muối.
Viết bên hồ Tuyền Lâm Đà Lạt 25/5/2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét