ĐÊM, ĐI DƯỚI CƠN MƯA PHÙN ĐÀ LẠT
Đêm, chỉ có tiếng thao thức của đêm
Trong cơn mưa phùn Đà Lạt
Trong cái lạnh sắt
se của một ngày ngút gió. Tôi đi
Thèm mùi cà phê Tùng một ngày mưa thưa khách
(nhưng rất nồng nàn trong lòng người khách lạ)
Thèm leo con dốc vắng đìu hiu Yên Thế
(ngắm nhìn mấy pho tượng trầm tư trong khu vườn Phạm Văn Hạng)
Thèm mùi khoai nướng thơm lừng, ly sửa nóng bốc khói khu
chợ đêm
(hay món bánh tráng ngậy pizza kiểu Việt)
Thèm mùi dâu chín đỏ nồng nàn môi em
(thoang thoảng thơm trong gió ngọt men rượu say
Sóng sánh màu mận chín tâm hồn tôi choáng ngợp.
Tiếng đàn ai trôi trên mặt hồ
Lãng đãng chút màu sương khói
Đánh thức hạnh phúc buồn thảm của loài chim cô độc
Những hạt mưa bụi nhỏ bé kia ơi
Xin đừng làm ướt tóc em tôi
Xin đừng làm ướt áo em tôi
Cũng xin đừng làm ướt mắt em tôi
Hãy dành riêng cho tôi một lời tình trắc ẩn.
Rồi tôi cũng bỏ đi xa. Đó là điều không tránh khỏi
(không hẹn bao giờ sẽ quay lại nơi nầy)
Bỏ lại phố núi mù sương trong ký ức muộn phiền
Bỏ lại cơn mưa phùn lay phay buổi sáng
Bỏ lại cơn mưa phùn với màu hoàng hôn tím thẩm
Bỏ lại cơn mưa phùn đêm khuya không còn ai tìm về
Khuôn mặt người con gái ấy sẽ rất nhạt nhòa
Trong không gian sâu thẳm của ngày mưa phùn tháng bảy
Chỉ còn một hơi thở buồn bã
Sót lại trong chiếc ba lô chứa đầy dấu son hoài niệm.
18/07/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét