Thứ Sáu, 9 tháng 7, 2021

CÁM ƠN ĐỜI HOA NỞ VỈ EM

 


Năm 2020 khi đại dịch bắt đầu bùng phát, tôi làm bài thơ nầy với niềm tin "Hoa vẫn nở giữa mùa đại dịch" và "Thế giới nầy rồi sẽ bình yên", Hôm nay lúc 0 giờ 9/7/2021 thành phố HCM thực hiện lệnh giãn cách theo chỉ thị 16 khi đại dịch tái bùng phát mãnh liệt hơn, xin đăng lại bài thơ với niềm tin chúng ta sẽ thành công trong việc đẩy lùi dịch bệnh.

CÁM ƠN ĐỜI HOA NỞ VỈ EM

                              ...Cám ơn hoa đã vì ta nở

                                Thế giới vui từ nỗi lẻ loi

                                               (Ta Về - Tô Thùy Yên)

 

Hoa vẫn nở trong vườn đầy nắng

Cánh hồng còn đọng giọt sương đêm

Tiếng dế khuya vừa nghe đất thở

Sáng đã xanh từng ngọn cỏ non.

 

Hoa vẫn nở giữa mùa đại dịch

Hương vẫn nồng dẫu biết phù du

Nhụy như tơ vương tà áo lụa

Lòng chợt mềm trong mắt tiểu thư.

 

Hoa vẫn nở bình minh lên nhé

Thắp niềm tin qua những môi cười

Sao kiếp người mong manh đến vậy

Ngày quá dài tiếng gọi mòn hơi.

 

Hãy đến gần nhau còn có thể

Để nghe tiếng lá gọi chim về

Hót khúc tình ca dù rất muộn

Trên những con đường trải lá me.

 

Hoa vẫn nở như sông vẫn chảy

Thế giới nầy rồi sẽ bình yên

Hãy bao dung yêu người mà sống

Cám ơn đời, hoa nở vì em.

1/4/2020

*Viết trong những ngày đại dịch Covid-19 bùng phát.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét