TỪ BUỔI XA NGƯỜI
Đến lúc phải xa người
Mùa mưa chưa kịp tới
Bọn côn trùng lẻ loi
Tiếc thương mùi chăn gối.
Chỉ còn lá mỗi đêm
Trôi theo mùa trăng cũ
Bước người về thật êm
Vườn khuya bờ tóc rũ.
Đến lúc phải xa người
Nhện giăng bờ ngực ấm
Tìm đâu một chỗ ngồi
Xe đời đi quá chậm.
Xương rồng chợt nở hoa
Từ nấm xương mục rã
Sóng đưa thuyền đi xa
Buồm xác xơ tơi tả.
Đến lúc phải xa người
Chiên ngoan nào xưng tội
Em chẳng thể cùng tôi
Đợi nhau giây phút cuối.
Không còn mỗi sớm mai
Tiếng chim trên mái ngói
Không một lời chia tay
Khi tim mòn đã mỏi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét