MIỀN XA THẲM
Nơi có cánh buồm xưa
Trôi dạt liêu xiêu qua vùng dông bão
Nơi có một đời chưa
Bao giờ tìm được phút giây bình yên
Nơi chẳng còn ai tìm về
Khu vườn khuya
Tìm chút nắng tặng cho một ngày sắp đến
Và bình minh cũng sẽ
Nở rất muộn trong ngày đông băng giá
Nơi có ta tự giam mình trong chiếc kén thời gian
Sợi tơ không biết bao giờ
Phục sinh cùng ta hẹn hò bên em
Khi thời vàng son đã mất.
Chẳng phải đâu em chẳng điều gì khác lạ
Khi có một mùa trăng
Lẻ loi trôi qua dòng sông lau trắng
Khi có một cánh chim di
Bay qua giấc mơ về miền xa thẳm
Em hãy để cho ngày qua đi
Và tình yêu được ngủ yên
Khi có một toa tàu cũ nát
Không tìm về sân ga
Trong một đêm bão
rớt
Hay trong ánh hoàng hôn tràn đầy tiếng sóng
Vết xước thời gian
In trên cánh đồng hoa thạch thảo
Giọt sương long lanh mới đó
Cũng vừa tan biến
Vào không gian vô tận.
21/11/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét