GIỮA ĐÔI BỜ BIỂN DÂU
*Cảm tác từ bài Hoàng Hạc Lâu của Thôi Hiệu
Biết bao giờ trở lại
Người theo mùa thiên di
Cuối phương trời xa ngái.
Một góc đời cô quạnh.
Mây trắng trôi vô cùng
Sông nào bày cây lạnh
Ráng chiều có bao dung?
Ngủ trên đồi cỏ thơm
Trong cánh rừng gió biếc
Em hóa thành khói sương
Con tim người hối tiếc.
Hạc vàng bay biệt xứ
Chơ vơ một đỉnh sầu
Lòng như con sóng dạt
Giữa đôi bờ biển dâu.
16/11/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét