CUỐI NĂM NHÌN LẠI…
Về đây lắng tiếng chiều rơi
Rừng cây khô ngọn gọi đời quạnh hiu
Cánh chim mờ mịt cô liêu
Chìm trong dáng núi liêu xiêu phương nào.
Về nhìn nước chảy qua cầu
Dòng sông quê cũ bạc màu gió sương
Chỉ còn mây nước buồn vương
Bờ xa bãi cạn còn thương cuộc tình.
Về đây thắp đợi bình minh
Bỗng dưng bắt gặp lại mình – thuở xưa
Tóc bồng hỏi chuyện ngày mưa
Màu thời gian chợt như vừa thoảng qua.
Về nghe gió hát tình ca
Xanh màu cây cỏ phù hoa phím đàn
Dòng đời chưa vội sang trang
Thấy trong chìm nổi ẩn tàng bóng thôi.
Trăng vàng em đổ mất rồi
Ca dao ngày đó đưa người xa tôi
Cuối năm ai đếm tuổi đời

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét