Thơ NGUYỄN AN BÌNH
Trăng tàn soi bóng thềm xưa
Ta nghe chiếc lá mỏng vừa nghiêng rơi
Giòn khô in gót chân người
Tiếng chim thảng thốt rã rời bên hiên.
Khẽ khàng nỗi nhớ hay quên
Gió mang hương cỏ dịu êm thuở nào
Bao lần năm tháng gầy hao
Trôi qua góc phố dạt dào ngày mưa.
Em còn nhớ tiếng gà trưa
Một ngày sông lạnh đò đưa phương nào
Tôi còn trở giấc hư hao
Qua thời áo trắng bạc màu gió sương.
Tìm về vườn cũ mê hương
Đâu con sáo nhỏ lạc đường từ lâu
Mười năm trăng rụng ven cầu
Trôi theo con
nước ngược vào hư không.
Chỉ còn ngọn
sóng mênh mông
Thềm rêu thầm
lặng xanh dòng sử thi
Ấp yêu ngọn
tóc xuân thì
Mùi hương ngày
cũ nhu mì dáng ai.
1/8/2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét