Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2019

VIẾT TRÊN NGỌN TÌNH SẦU

VIẾT TRÊN NGỌN TÌNH SẦU
Bài thơ mới đăng trên trang dutule.com như một nén tâm hương về một nhà thơ mà tôi quí mến vừa mới về cõi vĩnh hằng
https://www.dutule.com/p112a9436/nguyen-an-binh-viet-tren-ngon-tinh-sau

VIẾT TRÊN NGỌN TÌNH SẦU
* Tâm hương viếng nhà thơ Du Tử Lê

1.
Bài thơ viết trên ngọn tình sầu
Từ những năm
Tôi còn rất trẻ
Sao mãi ám hồn tôi không dứt ra được
Như vết cường toan loang lỡ
Hay như vết thương từ đám cây rừng gãy gập
Cố vắt kiệt dòng nhựa cuối cùng
Cho cuộc sống
Dòng suối trơ nguồn
Đầy vết bom cày đạn xới
Tôi lại nhớ lời vỡ lòng cho cô gái Mỹ
Giữa một đất nước xa lạ
Quê hương lại chập chờn ẩn hiện
Như một bóng ma
Anh đơn độc tận cùng trong chiến tranh
Nghe dốc đời trôi theo dòng lịch sử
Có ai nhớ bài thơ anh viết cho T. Ch.
Hạnh phúc không thể tự tìm về
Khi giấc mơ kéo dài trong cơn mê hoảng
Đêm mưa nào khi về Thông Tây Hội
Sợi tóc đã chín rụng bất ngờ
Cũng đành vuốt mặt chối bỏ
Theo cuộc chiến đã tàn
Tháng tư gãy súng.

2.
Bài thơ viết trên ngọn tình sầu
Đắng hơn nước mắt
“Khi tôi chết hãy đem tôi ra biển”
Có lời nào
Buồn thê thiết đến vậy
Quê hương bên kia bờ đại dương
Theo từng con sóng vẫy gọi
Tặng phẩm thượng đế ban cho mỗi người
Phải chăng chỉ có niềm đau và sự bất hạnh
Anh tự vẽ chân dung mình
Bằng những đường cong không rõ nét
Lại nhớ những đêm mưa Sài Gòn
Và những tháng năm tuổi trẻ
Địa chỉ là con đường không tên
Đường đi là cành cây treo ngược
Thời gian bây giờ đã khác
Đời chỉ còn lại giọt sương tan chưa kịp rụng
Xuống huyệt mồ vô định
Anh đã hiểu ra
Lời thiên thu đang vẫy gọi
T. ơi!
Anh thấy mệt, anh muốn nghỉ!
Muốn nghỉ!
Muốn nghỉ!


NGUYỄN AN BÌNH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét