Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2019

CÁM ƠN. NGƯỜI ĐÀ LẠT



NGUYỄN AN BÌNH
CÁM ƠN. NGƯỜI ĐÀ LẠT

Lại nhớ rồi. Em, một sớm mai
Tóc người - ngái ngủ ở trên vai
Mấy chiếc lá. Bay, tràn qua ngõ
Chắc tím sương hồ - vào tối nay.

Đường nào đưa đến nhà em nhỉ
Tôi mơ thấy cả - một rừng hoa
Tôi mơ thấy cả - tà áo mỏng
Bay giữa trời. Đà Lạt mộng mơ.

Vượt thác lên rừng. Để chiêm bao
Dốc núi lưng đèo – có gặp nhau?
Vẳng nghe trong gió – lời cầu nguyện
Bóng tháp nghiêng mình.  Chuyện bể dâu.

Chim non bắt nhịp cùng tôi nhé
Hát một bài vui. Đón mặt trời
Thác cứ reo. Tầng tầng đá xám
Có tiếng em cười.  Khói sương thôi.

Em cho tôi. Được nắm bàn tay
Người hãy rong chơi – suốt dốc dài
Bao lần phố núi thầm lên tiếng
Hãy yêu người. Yêu thật đắm say.

Cho tôi cám ơn. Người Đà Lạt
Đến giữa đời nhau. Thật bao dung
Núi đồi. Cứ giữ tình tôi nhé
Dù mới xa rời. Mấy bước chân.
Phố núi, 18/7/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét