NGUYỄN AN BÌNH
TIẾNG CHIM TRONG THÀNH PHỐ
Có
một buổi sáng nào
Màu
nắng vàng rất đẹp
Không
có màu nắng nào đẹp hơn hôm nay
Trong
tiếng kinh cầu của người đi thánh lễ
Tiếng
chuông vừa đổ
Tôi
bỗng nghe có tiếng chim gù
Trên
hai ngọn tháp cao nhà thờ Đức Bà
Và
tiếng rào rào đập cánh
Từng
đàn chim bồ câu chao lượn
Trong
tiếng vỗ tay
Trong
tiếng gạo lắc
Có
đủ những chiếc cánh đầy màu sắc
Trắng
xám nâu hồng nhạt xanh rêu rợp trời
Nhẹ
nhàng xà xuống
Đã
tới giờ ăn
Nắm
thóc trên tay thon nhỏ của cô gái
Đứa
bé chìa lòng bàn tay nhỏ xíu của mình
Háo
hức nhìn đàn chim đáp xuống
Tranh
nhau từng hạt thóc
Em
ngước nhìn mẹ
Tôi
nghe tiếng cười rạng rỡ biết bao
Như
ngầm bảo – Mẹ ơi
Con
có rất nhiều bạn thật dễ thương
Một
buổi sáng Sài Gòn
Sao yên bình đến thế.
Cụ
già ngồi trên xe lăn
Ngày
nào cũng nhờ đứa cháu đưa ra đây
Chỉ
để được nhìn cánh chim bồ câu trong chốc lát
Bay
giữa nền trời xanh
Trên
nóc cao nhà thờ Đức Bà
Hay
trước bưu điện thành phố
Mắt
mơ màng nhìn tận đâu xa
Có
phải bà đang mơ lại giấc mơ đẹp
Hình
ảnh thanh xuân của thời thiếu nữ
Đã
trôi đi theo dòng đời xuôi ngược
Có
cái cảm giác không còn cô độc
Quá
khứ tươi đẹp gần gủi đây thôi mà.
Tôi
ngồi trên bậc thềm xi măng của công viên
Phía
bên kia bưu điện thành phố
Anh
thợ ảnh nhịp nhàng lắc lon rải đậu
Từng
đàn bồ câu háu ăn từ trên cao lao xuống
Chúng
tạo nên tấm hình của đôi uyên ương thêm ý nghĩa
Đêm
nay đàn chim ngủ nơi nào
Giữa
thành phố ồn ào, bao ánh đèn rực rỡ
Để
ngày mai tôi lại được nghe
Tiếng
chim gù vào buổi sáng mai rất sớm
Trong
ký ức của người Sài Gòn
Tiếng
chim gù thân quen không thể thiếu được
Và
em – Người con gái tôi yêu
Trong
trái tim tôi - cũng không thể thiếu.
4/7/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét