THƠ TRÊN TẬP SAN QUÁN VĂN SỐ 104 THÁNG 6-2024
HUYỀN THOẠI BÊN DÒNG SÊ-RÊ-PÔK
Thơ NGUYỄN AN BÌNH
Giữa đại ngàn thanh âm hùng
vĩ
Tôi nghe tiếng gọi thì thầm
của dòng sông
Sê-rê-pôk kia ơi
Ai đặt tên cho người mà
nghe nặng tình tha thiết
Thác ghềnh nào réo gọi tên
cha – Ơi Krông Knô
Sông suối nào báo tin cùng
mẹ - Ơi Krông Ana
Con sông tách nguồn từ thuở
hoang sơ dâu bể
Sao lại tìm được nhau
Phải chăng ngàn năm xưa đã
từng đính ước
Trong mơ hồ tiếng hát – Giữa
đêm trăng thanh vắng
Tôi chợt nhận ra đôi mắt
em
Người sơn nữ.
Trong muôn ngàn mật ngôn của
núi rừng
Ẩn mình trong từng lớp rêu
xanh
Khắc trên bao triền đồi vách
núi hiểm trở
Tàn tích dòng dung nham Chư
Bluk, Nâm Gie... ở đâu
Dưới dòng nước ngày đêm
tung mình trắng xóa
Thác Dray Sáp, Đray Nur...
Gắn vào lòng mình bao uyền
thoại
Tôi đi ngược dòng nước
Tìm nơi nào bên đục bên
trong
Nơi nào ta gặp được nhau
Xin Giàng mách bảo.
Đàn Kơ tia lại bay về
Báo tin mùa lúa vàng ươm
trên nương rẫy
Ngồi trên thuyền độc mộc
Khua mái chèo vượt dòng sông
dữ
Vạt cà phê hoa trắng hương
rừng
Bầy ong bay về tìm mật
Giữa núi rừng bazan đầy nắng
và gió
Hoa vẫn nở đúng mùa
Lẫn trong màu hoa trắng
Tôi thấy vạt áo em lung
linh vờn trong nắng
Tiếng cười đuổi theo sau
Tôi sợ mình sẽ lạc mất đường
về.
Đêm Tây nguyên – ngập tràn
ánh trăng
Giữa không gian cô độc trầm
tư
Chỉ còn nghe tiếng thở trầm
đục ngàn năm đại ngàn
Sê-rê-Pôk muốn kể với tôi điều
gì
Bên ngôi nhà sàn bập bùng ánh
lửa
Bên lễ hội cồng chiêng mừng
mùa lúa mới
Khi ánh mắt em đăm đẳm buổi
ráng chiều
Nhìn tôi mơ màng không nói
Ơi dòng sông chảy ngược về
Tây
Ngọn Chư Yang Sin cao ngất
mù sương kia ơi
Có giữ giùm tôi lời hẹn ước?
31/03/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét