Đêm còn ở lại Boston
Ta đi quanh mấy con đường lá rơi
Mưa khuya làm buốt lòng người
Gió từ biển rộng hát lời hải âu.
Đại Tây Dương sóng rì rào
Ngồi trên bến cảng nơi nào quê hương
Bửa ăn cuối khi lên đường
Chìm trong tĩnh lặng nỗi buồn quạnh hiu.
Rồi trong nắng sớm mưa chiều
Con đường gởi lại ít nhiều dấu chân
Đời vui đếm được mấy lần
Bàn tay vẫy biệt ngại ngần trông theo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét