NGỌN CỎ NGẬM NGÙI
THƠ NGUYỄN AN BÌNH, PHỔ THÀNH CA KHÚC NHẠC SĨ MỘC THIÊNG(DALLAS - HOA KỲ). RẤT VUI VỚI BÀI THƠ ĐƯỢC VIẾT THÀNH NHẠC. CÁM ƠN ANH MỘC THIÊNG RẤT NHIỀU
NGỌN CỎ NGẬM NGÙI
Một ngày cỏ biết ăn năn
Đường xa lạc bước thăng trầm đó thôi
Thời gian lặng lẽ dừng trôi
Bàn tay thô ráp nặng lời đa đoan.
Bọt bèo làm cuộc sang ngang
Nuôi tình không lớn lỡ làng khúc nôi
Nụ hồng vẫn mãi rong chơi
Dấu chân lãng tử một thời buồn vui.
Từ trong ngọn cỏ ngậm ngùi
Nghe lời giun dế khóc vùi đêm khuya
Vầng trăng một nửa chưa lìa
Đôi bờ sông lạnh đã chia nghìn trùng
Khi người thơm đóa phù dung
Trôi qua huyễn mộng mịt mùng khói sương
Để tôi lạc nẻo thiên đường
Cánh chim phiêu giạt viễn phương sông hồ.
Tìm người trong cõi hư vô
Lỡ tay đánh mất xuống mồ xanh rêu
Người đi rực đỏ ráng chiều
Tôi thương ngọn cỏ đìu hiu một mình.
26/06/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét