Thứ Ba, 4 tháng 6, 2024

VẾT BỤI TRẦN GIAN

 


Một bài thơ như những nốt nhạc trầm

 VẾT BỤI TRẦN GIAN


 Nầy em

Xuân sớm gọi én về chưa

Mang theo tin mừng

Trên đôi cánh gầy phủ bụi phong trần đường xa

Hoàng mai khoe sắc ân cần mang khúc tình ca

*

Ai về

bên đường thấp thoáng hạ hồng

Trên gót chân trần sỏi đá reo mừng bước em

Còn tôi cỏ dại ven rừng quên cả phố phường

Bỏ cả tháng ngày bỏ hạ mà đi.

*

Mùa sang tin sớm còn trông

Đò qua bến vắng người mong

Trôi theo bao dấu lăn trầm ngại ngần

Cũng đành chôn cùng vết bụi trần gian.

 

*

Chiều thu

Run phím tay ngà theo đàn

Nhuộm ánh trăng vàng

Rơi theo chiếc lá muộn màng rụng đầy ngoài sân

Cúc tần xanh mướt vườn sau bao giờ phai tàn.

*

Vì em

Bờ lau trắng xóa triền sông

Mây tím chiều giăng

Đốt lá giữa đồng đốt cả tháng ngày mưa giông

Xin em một lần

Đốt nén hương trầm ấm lại mùa đông.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét