NGUYỄN AN BÌNH
DÁNG XƯA
Bồng bềnh con thuyền nhỏ
Bàng bạc dưới trăng đêm
Soi mình nghiêng dòng nước
Tôi chờ ngày mới lên.
Những buổi chiều tội nghiệp
Đầy tiếng gió thở than
Hắt hiu từ tiếng sóng
Mênh mông từng giọt đàn.
Lập lòe giữa bóng tối
Đốm thuốc vừa lụi tàn
Qua nghìn trùng dâu bể
Mất hút trong mưa ngang.
Đời còn đầy khốn khó
Tình yêu cũng ngập ngừng
Tôi nhủ lòng gắng đợi
Nhạt nhòa bóng người dưng.
Đêm bao giờ cũng ngắn
Kể sao hết chuyện tình
Trầm luân từ tiền kiếp
Chết trước lúc bình minh.
Lặng im trên bến vắng
Trăng còn về hay không
Bàn tay chìa rất vội
Chợt tan vào hư không.
Rêu phong ngày tháng cũ
Có đợi ta trở về
Dặt dìu bờ nước cạn
Năm tháng dài u mê.
Đâu dòng sông bến nước
Đâu kỷ niệm êm đềm
Ký ức chừng xóa mất
Dầu chỉ một cái tên.
Chỉ thấy mờ bóng núi
Người giờ rất xa xăm
Chỉ thấy lòng tan chảy
Cuộn sông dài mù tăm.
Bước chân người vội vã
Chìm khuất giữa đêm mưa
Có tiếng người rất khẽ
Mệt nhoài tìm dáng xưa.
23/06/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét