NHỮNG MÙA TRĂNG CÓ NHAU
Chiều
ra sông vốc nước
Xóa
dấu bụi thời gian
Phải
chi đời quay ngược
Dấu
chân tuổi đá vàng.
Chìa
vôi trong bụi cỏ
Hót
chi nỗi xa người
Thương
bờ lau trắng xóa
Theo
con nước đầy vơi.
Thương
hoài màu hoa cũ
Đỏ
rực mảnh trời xưa
Tóc
người xanh thuở ấy
Có
phai cùng nắng mưa?
Biết
người không về nữa
Giữa
đôi bờ sông thơ
Gởi
theo chiếc hôn gió
Tình
đầu trong cơn mơ.
Tôi
một đời tìm lại
Những
mùa trăng có nhau
Em
thành mây góa phụ
Trôi
giữa trời biển dâu.
26/1/2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét