HOA ĐÀO BAY VIỄN XỨ
·
Khứ
niên kim nhật thử môn trung
Nhân
diện đào hoa tương ánh hồng…
Thôi Hộ
Hoa đào rơi đầy sân. Đất trời quá mênh
mông. Ngày nầy xuân năm trước. Má em tươi ánh hồng. Không
phải người tri kỷ. Sao tình lại vấn vương. Mộng trôi về xứ
khác.Biết ai cười gió đông?
Hoa đào thơ Thôi Hộ. Có hình bóng giai
nhân. Nép
sau ô cửa nhỏ. Mắt
mơ màng bên song. Chàng
thư sinh thuở ấy.Yêu ai đến nao lòng. Ngày xuân qua vội vã. Nên tình thật long
đong.
Hoa đào của lòng anh. Từ lâu bay
lưu lạc. Một khoảng trời trong xanh. Bóng hình thành hư ảo. Còn lại nửa vầng
trăng. Làm tim đau quay quắt. Cỏ non mềm
dưới chân.Có giữ tình thơm ngát?
Hoa đào rơi tháng giêng. Tưởng lòng em nhỏ
lệ. Tiếng chim giục ngoài hiên. Như lời kinh sám hối. Môi hồng trong cõi thiêng.
Một lần chưa ai kể. Dấu một góc trời riêng. Tình hóa thành sương khói.
Hoa đào đọng sương mai. Chắc phai bên thềm
cũ. Ngàn cánh hoa đào bay. Như ngàn con hạc trắng. Che kín cả màu mây. Ngân nga
lời em hát. Trôi qua núi qua đồi. Hoa đào bay viễn xứ.
Tháng 1/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét