TẬP THIỀN NHẠC "SỐNG CHÂN NHƯ"
HOAN HỶ GIỚI THIỆU TẬP THIỀN NHẠC "SỐNG CHÂN NHƯ" CỦA HÒA THƯỢNG THÍCH VIÊN THANH - VIỆN TRƯỞNG THIỀN VIỆN VẠN HẠNH - ĐÀ LẠT
Cuối năm 2021, có dịp về Đà Lạt ngay mùa Noel cùng họa sĩ Nguyễn Sông Ba và một số anh chị em văn nghệ, chúng tôi có dịp ghé thiền viện Vạn Hạnh thăm hòa thượng Thích Viên Thanh, được sư tiếp đãi chu đáo, đến thăm phòng làm việc và phòng họa của sư, lại được sư tặng cho bức tranh thư pháp lưu niệm. Kip đến khi sư in các tập thi nhạc thiền họa của mình, qua họa sĩ Nguyễn Sông Ba sư đề nghị viết lời tựa cho tập thiền nhạc "Sống Chân Như", gồm các bài thơ thiền do sư sáng tác và cùng nhạc sĩ Phạm Ngọc Lợi phổ thành ca khúc, cảm thấy mình không đú sức nên đã khéo tìm cách từ chối, nhưng trước tầm lòng của sư đành phải nhận lời mà không khỏi e ngại không biết mình có viết đạt hay không nhưng may mắn thay sư rất vui lòng.
Hôm nay tập thiền ca đã in và phát hành, xin hoan hỷ giới thiệu cùng bạn hữu tập thiền ca SỐNG CHÂN NHƯ của Hòa Thượng Thích Viên Thanh và bài tựa của tôi. Có dịp lên Đà Lạt thân hữu có thể đến thiền viện Vạn Hạnh thăm sư, chắc hẳn sư rất vui mừng đón tiếp thân hữu và tặng sách quí cho bạn hữu.
DUYÊN KHỞI TỪ TẬP THIỀN NHẠC “SỐNG CHÂN NHƯ”
CỦA HÒA THƯỢNG THÍCH VIÊN THANH
*NGUYỄN AN BÌNH
Lúc đó tôi chỉ được biết sư là người đam mê thư pháp, một
họa sĩ với nét họa uyển chuyển, mềm mại, tác giả của nhiều bức tranh thủy mạc đẹp
như tranh cổ Trung Quốc mà tôi được thưởng ngoạn, sau nầy lại biết sư là một
nhà thơ sáng tác rất nhiều và đang in bộ sách “Viên Thanh Thiền Họa Thi Tập” lên
đến hơn mười quyển và còn đang tiếp tục thực hiện những thi tập còn lại, chắc hẳn
sẽ là bộ thi tập quý dành cho những ai yêu mến sức học uyên thâm và đam mê sáng
tác như sư. Ngạc nhiên hơn nữa tôi được nghe những bài thiền ca phổ từ thơ của
sư được viết thành ca khúc.
Cái duyên của tôi
khi tiếp xúc thơ, họa của hòa thượng Thích Viên Thanh chắc hẳn sẽ khác với cái
duyên mà nhạc sĩ Phạm Ngọc Lợi phổ nhạc thơ sư. Nhạc sĩ từng bộc bạch tình cảm
của mình:“Tôi đến thăm hòa thượng Thích Viên
Thanh, viện chủ thiền viện Vạn Hạnh được hòa thượng tặng cho tập thơ Suối Nguồn
Vi Diệu. Khi đọc xong tập thơ tôi thấy có nhiều bài thơ đầy tính nhạc nên tôi đề
nghị hòa thượng cho phép tôi được phổ nhạc, hòa thượng rất hoan hỷ về điều đó, tôi
rất vui và đem phổ nhạc, cũng từ đó tôi học rất nhiều về thơ thiền và xin được
tri ân hòa thượng”, nhưng tựu trung cũng là sự đồng cảm và quí trọng nhân
cách của bậc trí giả đã cống hiến cuộc đời mình cho Phật pháp thông qua tác phẩm
của mình đem lại niềm an lạc, thanh tịnh trong tâm hồn mỗi người hướng đến
chân-thiện-mỹ, giống như suối nguồn vi diệu chảy qua bao cánh đồng khô hạn đem
lại màu xanh tươi mát cho cuộc đời còn nhiều bụi bậm và gập ghềnh đá sỏi.
“Sống Chân Như” chính là tập thiền ca tôi muốn nhắc đến với
bạn đọc và mong một ngày không xa sẽ được phát hành, những phật tử quen biết
hòa thượng Thích Viên Thanh sẽ hoan hỷ cầm được nó trên tay. Như đã nói tập thiền
ca chủ yếu được phổ từ các tập thơ trong bộ sách “Viên Thanh Thiền Họa Thi Tập”,
chứa đựng triết lý nhân sinh đậm chất Thiền của Phật giáo mà sư nguyện một đời
tu tập và dâng hiến. Hòa thượng Thích Viên Thanh tâm sự: “Thơ là tiếng thổn thức của con tim. Là suối nguồn tịnh lạc của nội tâm
vi diệu. Là nghệ thuật sống trong ngôn từ huyền diệu. Là tiếng nói của cỏ cây sỏi
đá trăng sao. Là giọt nắng trong sương ngàn mây nước thong dong, là nhạc thác
reo vang cùng sắc hương theo gió thoảng ngàn phương, cùng quay về nguồn tỉnh thức
vô biên trong thiết thực hiện tại thấy rõ cuộc đời là huyễn mộng, khổ đau, vô
thường ẩn hiện trong giọt nắng sương mai.”
Chính vì thế chúng ta bắt gặp trong tập thiền ca “Sống
Chân Như” nét đẹp của một bậc hiền giả với “triết
lý huyền diệu thoát từ tâm thanh tịnh, như nhiên, giao cảm nguồn cảm xúc chân
thành, đối với cuộc sống”, đó chẳng phải là sự huyền nhiệm trong lẽ sống
hay sao?
Sớm mai sư
xuống núi
Tâm tịnh lạc
hóa duyên
Huyền nhiệm
trong lẽ sống
Gieo duyên
khắp mọi miền
(Xuống núi hóa duyên)
Cuộc đời cũng chỉ là huyễn mộng, được rồi mất, đến rồi
đi, tất cả chỉ là “Mưa pháp rưới trần
ai/Dập tắt bao ưu phiền/Đóa thiên hương tinh khiết/Nở thơm ngỏ ý thiển”, nhận
thức được điều đó hẳn phải là người thấu hiểu sự nhiệm mấu của tạo hóa:
Tuệ giác
chân như hiện
Trong hơi thở
nhiệm mầu
Đến đi trong
chốc lát
Hoa tạng mãi
xanh màu
(Tuệ giác chân như)
Chính sự hòa nhập vào thiên nhiên, có được sự giao cảm giữa
trời và đất, thơ sư đã vượt những tạp niệm đời thường, luôn giữ cho tâm hồn sự
thanh tịnh thuần khiết để rồi “Nhấp một
ngụm trà an lạc, ngâm những câu thi kệ, thực tập thiền trong lúc uống trà. Ngồi
an tịnh lắng lòng thất sâu uống một tách trà với tâm hoan hỷ sẽ cảm nhận sự vi
diệu của trà thiền trong cuộc sống”:
Sớm mai theo
lối mây ngàn
Hái hoa
sương tuyết ướp làn trà hương
Từ trong
hương sắc diệu thường
Chung trà
hoa tuyết nhả hương diệu vời
(Thiền trà an lạc)
Lúc ấy mọi dư âm xung quanh cũng rơi vào tĩnh lặng, bên
tai chỉ còn “Thoáng nghe văng vẳng thiền
ca nhiệm mầu”:
Uống trà một
chén thảnh thơi
Nghe sông
núi hát vọng lời đạo ca
Từ trong lạc
định tâm hoa
Thoáng nghe
văng vẳng thiền ca nhiệm mầu
(Thiền ca)
Tâm hồn bây giờ đã hóa thành “viên sỏi chân nguyên” tự tại an nhiên trước cuộc tử sinh của kiếp
người:
Thấy đời
mình như viên sỏi châu nguyên
Trong cuộc đời
chông gai và thử thách
Tĩnh lặng cười
đá tự tại an nhiên
Hãy lắng
nghe sỏi đá gửi tâm thiền
(Suối nguồn hạnh phúc)
*
Tôi nhớ một lần được nghe thiền sư Thích Nhất Hạnh giảng về
chữ Duyên trong cuộc đời mỗi người chúng ta đại ý là: Trong thế giới nầy rộng
vô cùng nhưng cũng hẹp không thể tả, có những người luôn đi tìm chân lý hay
khát khao bắt gặp một điều gì đó nhưng đi suốt cuộc đời cũng không bao giờ thấy
hay gặp được, nhưng cũng có người không tốn công sức đi tìm mà nó lại tự đến, tự
hiển hiện trước mắt. Tất cả đều do chữ “Duyên”.
Có cái duyên là có tất cả, được hay mất đều do chữ duyên mà thành. Chính từ những
giây phút đó chúng ta bỗng cảm nhận được sự kỳ diệu của thời gian, không gian
chuyển động chung quanh ta luôn tỏa ánh sáng huyền diệu vô cùng. Có người nói: “Khi tâm ta khởi thì trùng trùng duyên sẽ khởi”.
Phải chăng lúc đó nguồn năng lượng trong ta thăng hoa phát tiết thành những thi
tứ mang tư tưởng thiền sâu lắng của một bậc hiền giả đã đạt đến sự giác ngộ... Điều
nầy tôi bắt gặp trong những bài thiền nhạc của sư Thích Viên Thanh:
Pháp âm nguồn
suối lạc
Tâm hoan hỉ
sinh thiên
Dứt hết mọi
ưu phiền
Sống an lạc
vô biên.
Nhà thơ NGUYỄN AN BÌNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét