NÚI ĐỒI PHƯƠNG ĐÔNG
Chập chùng núi – chập chùng mây
Chân lang thang bước – một ngày mù sương
Cỏ đồi phố núi đông phương
Hồn mê mẩn ngụ cuối đường rêu phong.
Bạt ngàn gió – bạt ngàn thông
Tiếng chim hoang dã - mênh mông dốc đèo
Đá vàng một cõi buồn theo
Cây cô đơn đứng cheo leo giữa trời.
Rừng trong phố - rừng trong tôi
Nhớ em tóc xõa một thời thanh xuân
Lá rơi sao lại ngập ngừng
Phải chăng mây khói hóa thành giấc mơ?
Lung linh lệ - lung linh hồ
Xanh thăm thẳm giấu – sợi tơ kiếp nào
Nụ tình nở giữa chiêm bao
Đã trôi biền biệt cuốn vào cõi xưa.
Thì thầm nắng – thì thầm mưa
Suối sông vừa kịp tiễn đưa tôi về
Sớm mai bỏ lại núi đồi
Mình tôi xuống núi ai ngùi trông theo?
24/8/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét