Thứ Sáu, 3 tháng 9, 2021

KÝ SINH NỖI BUỒN



KÝ SINH NỖI BUỒN

 

Tôi ký sinh nhau rốn để chào đời

Khóc lớn lên ngọt dòng sữa thơm của mẹ

Ngày mưa giăng bên khói cơm chiều lặng lẽ

Lòng bỗng cay mắt nhớ nhịp võng lắc ầu ơ.

 

Cha cho tôi ký sinh bao năm tháng trẻ thơ

Đường đi học đầy vết bùn những ngày mưa bão

Bàn tay nhỏ ấm trong tay người đàn ông ướt áo

Một đời nguyện làm thân cò lầm lũi cút côi.

 

Tôi mượn chữ ký sinh học cách làm người

Cám ơn đời giúp tôi thoát thân tầm gửi

Mỗi ngày qua lại thêm một màu nắng mới

 Màu lá xanh trên mỗi bước đi về.

 

*

Sông đã cho tôi ký sinh bao mùa tắm gội

Vẫn không gột hết váng phèn đóng ở kẻ chân

Dù con chuồn chuồn kim cắn rốn đau rần

Vẫn không qua nổi bờ kênh nhiều dông bão.

 

Tôi lại ký sinh bạn bè làm thơ rong chơi viết báo

Nợ cà phê thuốc lá cùng những chén rượu ân tình

Bước thăng trầm trong dâu bể đầy sóng mênh mông

Ngày bạn mất không về, nén tâm hương đốt rất vội.

 

Em cho tôi ký sinh mối tình một thời áo mới

Thành giọt sương long lanh cho mỗi buổi sớm mai

Tóc hoàng kim xưa trôi mất dấu tình phai

Đời vẫn dành cho tôi một tàn cây bóng mát.

 

*

Đừng quên ta bao lần mượn bờ vai kẻ khác

Để được lớn lên trên quang gánh tảo tần

Đừng quên mỗi con đường là sa mạc mênh mông

Nỗi buồn quanh ta nhiều hơn bao lần sóng bủa.

30/8/2020


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét