MỘT SỚM MAI
Không
chừng cỏ biếc lên xanh
Con
chim núi hót trong lành suối khe
Tinh
sương vẳng tiếng ngựa về
Cội
đào hoa rụng lắng nghe mưa nguồn.
Nắng
lên mắt lá lay buồn
Hiên
chùa chợt giục hồi chuông chiêu hồn
Vàng
theo hoa cải bến sông
Yêu
người ngóng núi ngỡ lòng chiêm bao.
Xa
bờ tình đã hư hao
Tôi
trong dâu bể mắt sâu ngậm ngùi
Áo
người thơm sợi tóc ai
Sớm
mai thức giấc ngỡ đời hư không.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét