THƠ SONG NGỮ
LIKE THE CHALK FALLING FROM THE BLACKBOARD
NHƯ MÀU PHẤN BẢNG RƠI
*
Rồi một ngày tôi gởi lại trường xưa
Viên phấn trắng đã mòn theo năm tháng
Trong giọt nắng nghe thơm từng lời giảng
Sáng long lanh ngời ánh mắt trẻ thơ.
*
Ươm cho em trên trang viết học trò
Giấc mơ đẹp thêm nhiều điều mới mẻ
Chân bước tiếp tình yêu thời tuổi trẻ
Để dòng sông thương mãi một con đò.
*
Tôi lặng yên nhìn cửa lớp ngẩn ngơ
Tìm dấu vết bên tường vôi loang lở
Tiết học cuối lời yêu thương bỏ dở
Gốc phượng già lặng lẽ đứng trong mưa.
*
Rồi một ngày tôi trở lại trường xưa
Thầy giáo cũ nhìn cái gì cũng lạ
Hành lang nhỏ rơi thêm vài chiếc lá
Thơ thẩn tìm từng khuôn mặt thân quen.
*
Ngôi trường một thời tôi nhớ tôi quên
Bàn học cũ ngỡ ngàng nghe tiếng mọt
Bên cửa sổ còn đâu lời chim hót
Qua bao mùa mái ngói đã rêu phong.
*
Giấc mơ xưa trôi lạc tựa nhánh sông
Tuổi đã trắng rơi như màu phấn bảng
Áo cũng bạc sờn bâu cùng năm tháng
Chiếc giày mòn mưa nắng chợt hư hao.
*
Em của tôi phiêu dạt ở phương nào
Lá bàng rụng trong ngày thoi thóp gió
Tôi thương ai vấn vương bờ vai nhỏ
Nhớ một thời phấn bảng đã rơi theo.
Nguyễn An Bình
LIKE THE CHALK FALLING
FROM THE BLACKBOARD
To my old school, 20th November
Then one day I leave
behind my old school
The white chalk worn down by the years
Scent of the lecture filled in the sun-rays
Sparkled in the innocent eyes of the children
I nurture you on the
pages of a student’s book
A dream enriched with countless new things
I keep on walking on our youthful love
For the river forever cherishes a boat
I stand silently
gazing at the classroom door
Searching for traces on the faded walls
The last lesson’s words of love left unfinished
The red cotton tree stands silently in the rain
Then one day, I return
to the school of the past
The old teacher, seeing everything so different
The narrow corridor a few leaves scattering
I try to look for some familiar faces
The school, once dear,
now half-forgotten
The old desk creaks with the sound of time
Where once birds sang by the window
Now, after seasons, the tiles are covered in moss
The old dream drifts,
lost like a branch in the river
My age has turned white, like the chalk on the board
The sleeves of my shirt have faded with time
The shoes worn down by rain and sun now tattered
Where are you, my
dear, where are you at the moment
The banyan leaves falling in the dying wind
I long for you, the slender shoulders
I long for a time the dust of chalk falling
by Vo Thi Nhu Mai
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét