CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
DƯỚI MÁI TRƯỜNG THÂN YÊU
THƠ NGUYỄN AN BÌNH, PHỔ THÀNH CA KHÚC NHẠC SĨ MỘC THIÊNG - HOA KỲ
CÁM ƠN ÔNG ANH NHẠC SĨ MỘC THIÊNG RẤT NHIỀU
CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
DƯỚI MÁI TRƯỜNG THÂN YÊU
THƠ NGUYỄN AN BÌNH, PHỔ THÀNH CA KHÚC NHẠC SĨ MỘC THIÊNG - HOA KỲ
CÁM ƠN ÔNG ANH NHẠC SĨ MỘC THIÊNG RẤT NHIỀU
NGƯỜI THẦY
Có một khúc giao mùa
Rơi vào tháng mười một
Trên bục giảng ngày xưa
Nhớ hoài từng bụi phấn.
Mái chèo khua sóng nước
Đưa người qua bến sông
Con đường dài phía trước
Chở đầy bao mưa giông.
Mở chân trời khát vọng
Chấp cánh bao ước mơ
Qua dòng sông tri thức
Sáng ngời mắt em thơ.
Cả một trời ký ức
Đưa ta ngược thời gian
Nhớ từng viên ngói đỏ
Lớp học dãy hành lang.
Một ngày qua trường cũ
Tháng mười một tiễn đưa
Có dấu chân thầm lặng
Người đưa đò năm xưa.
5/11/2024
THƠ TRÊN TRANG THƠ CỦA BÁO BÌNH PHƯỚC ONLINE(ĐÀI BPTV)
MỘT THỜI BỤI PHẤN TRONG TÔI
MỜI CÁC BẠN CÙNG NGHE
https://baobinhphuoc.com.vn/audio/461/26853/trang-tho-16-11-2024
MỘT THỜI BỤI PHẤN TRONG TÔI
*Nhớ một thời đứng trên bục giảng
Yêu sao giọt nắng sân trường
Giúp tôi đi hết con đường ước mơ
Nhớ từng chiếc áo học trò
Ngời trong ánh mắt dại khờ hồn nhiên.
Thương bầy sẻ nhỏ huyên thuyên
Nguyện bao năm tháng làm thuyền qua sông
Xuân hè rồi lại thu đông
Đêm bên giáo án bền lòng chắt chiu.
Thói quen lên lớp sáng chiều
Giờ thành kỷ niệm thân yêu mất rồi
Chỉ mong em bước vào đời
Như trang giấy trắng ngọt lời ca dao
Bầy chim rồi sẽ bay cao
Mang theo khát vọng đón chào mùa xuân
Đưa đò khuya sớm lặng thầm
Đường xa đi mãi cũng gần đó thôi.
Một thời bụi phấn trong tôi
Thành bao thương nhớ một đời không quên.
THƠ CÓ HAY?
KHI QUA ĐÈO HẢI VÂN
LANG THANG TRÊN MẠNG CHỢT THẤY BÀI MÌNH TRÊN TRANG WEB THƠ HAY VIẾT VỀ ĐÈO HẢI VÂN. KHÔNG BIẾT HỌ NHẶT TỪ ĐÂU NHƯNG CŨNG THẤY VUI. CÒN THƠ HAY HAY KHÔNG THÌ KHÔNG DÁM NÓI. HI HI
CHÚT VUI CHO NGÀY MỚI CỦA MỘT CUỘC THI THƠ
CUỘC THI THƠ "NHÂN NGHĨA ĐẤT PHƯƠNG NAM LÀN 2" TRÊN TRANG WEB VĂN CHƯƠNG TP. HỒ CHÍ MINH ĐÃ KẾT THÚC VÀ TRONG QUÁ TRÌNH CHẤM CHUNG KHẢO. BAN TỔ CHỨC ĐÃ CHỌN MỘT SỐ BÀI THƠ HAY CỦA 70 TÁC GIẢ(TRONG ĐÓ CÓ 33 TÁC GIẢ CÓ MẶT VÒNG CHUNG KHẢO) IN THÀNH TẬP THƠ "TAY NGƯỜI ĐÔ THỊ ĐẦY DẤU NẮNG KHUYA" CHUẨN BI CHO NGÀY TỔNG KẾT CUỘC THI TRONG THÁNH 12-2024.
CÓ MẶT TRONG TẬP THƠ LÀ NIỀM VUI RỒI. CÁM ƠN ANH CHỊ TRONG BAN TỔ CHỨC ĐÃ CHỌN ĐĂNG. CÁC BẠN CÓ THỂ ĐỌC Ở ĐƯỜNG LINK SAU:
https://nguyenhungvabanbe.com/danh-sach-70-tac-gia-co-tho-duoc-chon-dang-trong-tap-tho-tay-nguoi-do-thi-day-dau-nang-khuya?fbclid=IwY2xjawGjgsRleHRuA2FlbQIxMQABHS41IH87IhR1EBsMd4D2WhHENukH513lBldNlKOMHRaiSNakB0imkja1Xg_aem_kb9x4dMDEFLfOBp9QUXa4w
TRẦM KHÚC HOÀNG HOA
Ngọn gió nào thổi qua triền dốc cũ
Sáng mùa đông lãng đãng lạnh mù sa
Đường lên đồi chắc em còn ngái ngủ
Đánh thức tôi cùng trầm khúc hoàng hoa.
Ngày tháng ấy tôi lạc trong mộng mị
Bơi trong sương khúc hát khắp núi đồi
Bơi giữa rừng hoa vàng màu cổ tích
Tóc người bồng bềnh một nhánh mây trôi.
Cao nguyên mùa nầy chìm trong mưa bụi
Những nụ quỳ lấp lánh giọt sương đêm
Dịu dàng nở níu chân người lữ khách
Sắc hoa vàng hàm tiếu vội lên men.
Trong nắng gió ươm tình yêu dịu ngọt
Màu đất nâu thơm nỗi nhớ khôn cùng
Gieo thương nhớ trong sắc màu rực rỡ
Người yêu người khao khát chuyện thủy chung.
Những mùa hoa đắm say người đến vậy
Giấc mơ hồng trôi giạt phía trời xa
Yêu nồng nàn dẫu hoa về cùng đất
Bên kia đồi còn vọng khúc hoàng hoa.
MỘT CHÚT VUI, GÓP MẶT TRONG CHƯƠNG TRÌNH "THI CA ĐIỂM HEN" NGÀY CHỦ NHẬT 10/11/2024 PHÁT TRÊN ĐÀI VOH VỚI CHỦ ĐỀ:
KHÁM PHÁ THẾ GIỚI TUỔI THƠ QUA THƠ LÊ HÀ THĂNG
Các bạn có thể nghe trên youtube qua đường link sau:
https://www.youtube.com/watch?v=1Ygi4wwoKno
CÁM ƠN BTV NAM HIỆP RẤT NHIỀU
THƠ SONG NGỮ
LIKE THE CHALK FALLING FROM THE BLACKBOARD
NHƯ MÀU PHẤN BẢNG RƠI
*
Rồi một ngày tôi gởi lại trường xưa
Viên phấn trắng đã mòn theo năm tháng
Trong giọt nắng nghe thơm từng lời giảng
Sáng long lanh ngời ánh mắt trẻ thơ.
*
Ươm cho em trên trang viết học trò
Giấc mơ đẹp thêm nhiều điều mới mẻ
Chân bước tiếp tình yêu thời tuổi trẻ
Để dòng sông thương mãi một con đò.
*
Tôi lặng yên nhìn cửa lớp ngẩn ngơ
Tìm dấu vết bên tường vôi loang lở
Tiết học cuối lời yêu thương bỏ dở
Gốc phượng già lặng lẽ đứng trong mưa.
*
Rồi một ngày tôi trở lại trường xưa
Thầy giáo cũ nhìn cái gì cũng lạ
Hành lang nhỏ rơi thêm vài chiếc lá
Thơ thẩn tìm từng khuôn mặt thân quen.
*
Ngôi trường một thời tôi nhớ tôi quên
Bàn học cũ ngỡ ngàng nghe tiếng mọt
Bên cửa sổ còn đâu lời chim hót
Qua bao mùa mái ngói đã rêu phong.
*
Giấc mơ xưa trôi lạc tựa nhánh sông
Tuổi đã trắng rơi như màu phấn bảng
Áo cũng bạc sờn bâu cùng năm tháng
Chiếc giày mòn mưa nắng chợt hư hao.
*
Em của tôi phiêu dạt ở phương nào
Lá bàng rụng trong ngày thoi thóp gió
Tôi thương ai vấn vương bờ vai nhỏ
Nhớ một thời phấn bảng đã rơi theo.
Nguyễn An Bình
LIKE THE CHALK FALLING
FROM THE BLACKBOARD
To my old school, 20th November
Then one day I leave
behind my old school
The white chalk worn down by the years
Scent of the lecture filled in the sun-rays
Sparkled in the innocent eyes of the children
I nurture you on the
pages of a student’s book
A dream enriched with countless new things
I keep on walking on our youthful love
For the river forever cherishes a boat
I stand silently
gazing at the classroom door
Searching for traces on the faded walls
The last lesson’s words of love left unfinished
The red cotton tree stands silently in the rain
Then one day, I return
to the school of the past
The old teacher, seeing everything so different
The narrow corridor a few leaves scattering
I try to look for some familiar faces
The school, once dear,
now half-forgotten
The old desk creaks with the sound of time
Where once birds sang by the window
Now, after seasons, the tiles are covered in moss
The old dream drifts,
lost like a branch in the river
My age has turned white, like the chalk on the board
The sleeves of my shirt have faded with time
The shoes worn down by rain and sun now tattered
Where are you, my
dear, where are you at the moment
The banyan leaves falling in the dying wind
I long for you, the slender shoulders
I long for a time the dust of chalk falling
by Vo Thi Nhu Mai
CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
NHƯ HƯỚNG DƯƠNG NGƯỢC NẮNG
THƠ NGUYỄN AN BÌNH, PHỔ THÀNH CA KHÚC NHẠC SĨ PHAN BÁ KIỆT.
CÁM ƠN ÔNG ANH NHẠC SĨ QUÊ NHÀ RẤT NHIỀU
BUỔI CHIỀU TRÊN ĐỒI THÔNG
Chiều rơi trên đồi thông
Thầm thì lời gió hát
Con dốc đời đợi mong
Giữa thung xanh bát ngát.
Mây cuối trời về đâu
Sương giăng mờ đồi vắng
Núi xanh cũng bạc đầu
Giữa ngàn lau hiu quạnh.
Lá chao đi rất nhẹ
Khẽ chạm vào trái tim
Làn khói nào sưởi ấm
Khoảnh khắc đời bình yên.
Phấn thông vàng ngai ngái
Lẩn khuất trong nương chiều
Đà Lạt miền sương khói
Trôi phận người đìu hiu.
Màu dã quỳ nở muộn
Nhuộm vàng cả đường quen
Chợt thấy lòng xao động
Nghe hương tình lên men.
Những ngày mưa Đà Lạt
Thông nói gì cùng tôi
Những chiều mưa Đà Lạt
Ai còn nhớ môi người.
*Nhớ những ngày lang thang ở Đà Lạt
LÊN NÚI VIẾNG THIỀN VIỆN TRÚC LÂM BẠCH MÃ*
Gối đầu lên Bạch Mã
Dưới chân núi Linh Sơn
Hồ Truồi xanh trước mặt
Thấp thoáng bóng thiền môn.
Màu nước xanh ngọc bích
Thuyền trôi qua hồ Truồi
Dưới mái chùa cổ kính
Từng giọt nắng vàng rơi.
Chưa đi hết con dốc
Cây phượng ở bên đường
Trong một ngày nắng đẹp
Đỏ rực từng nhánh bông.
Tiếng suối reo róc rách
Bản nhạc rừng thần tiên
Hòa tiếng chim vang vọng
Lạc vào cõi uyên nguyên.
Lên mấy trăm bậc đá
Mây trắng bay ngang trời
Ẩn mình trong rừng trúc
Tháp Xá Lợi chơi vơi.
*
Tiếng mõ nơi chánh điện
Nghe phảng phất hương trầm
Chuông chùa dường thoát tục
Ngọt suối nguồn sơn lâm.
Tìm về chốn thiền định
Trong như hồ nước soi
Làm lòng ta thanh tịnh
Phiêu lãng cùng mây trôi.
Đức Thế Tôn tĩnh tại
Dưới gốc cây bồ đề
Giữa không gian trầm lắng
Lữ khách quên lối về.
Trang kinh đẹp lời thơ
Mơ màng cùng tiếng gió
Chỉ sợ bóng chiều mơ
Níu chân ta ở lại.
Đất trời quá bao la
Chỉ riêng mình cô độc
Có ai về cùng ta
Đường xa ngày đã tối.
*Nhớ những ngày ở Huế, tháng 6-2024
_______________________
*Thiền viện Bạch Mã: Ngôi thiền viên tọa lác trên núi Bạch Mã,
khu vực hồ Chuồi, thuộc xã Lộc Hòa, huyện Phú Lộc Tỉnh Thừa Thiên Huế.
KHÚC TRĂNG XƯA