KẺ CHĂN KIÊN
Đứa bé ăn mày nhếch nhác
Người đàn bà lam lũ bồng đứa con ẳm ngửa
Gã đàn ông thương tật lê lếch bên vệ đường
Cùng đồng ca một bài hát mòn kim cũ rích.
*
Sáng, họ trôi từ đâu đến
Chiều tàn họ dạt về đâu
Giữa dòng đời ngược xuôi tất bật
Giữa chốn nắng bụi mưa bùn
Tất cả đều là ẩn số
*
Nhưng lại có một người biết
Hắn đang ngồi dưới bóng cây râm mát
Đó là kẻ hằng ngày đi chăn kiến.
(Trong tập Những bài thơ ngắn sẽ in năm 2025)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét