Thì thầm những hạt mưa đêm
Cây im bóng ngủ dưới hiên đèn vàng
Cà phê riêng một góc bàn
Nghe hồn buốt lạnh mấy hàng cây xưa.
Một mình ngơ ngẩn ngắm mưa
Tháng năm biền biệt đã đưa xa người
Một ngày bỏ lại cuộc chơi
Quanh tôi chỉ thấy phận người rụng rơi.
Ai ngồi chờ đợi sớm mai
Nghe tin bão rớt rụng ngoài song khuya
Niềm vui chao chác muốn lìa
Giấc mơ xếp lại bỗng chia ngàn trùng.
Đêm, Đà Lạt có bao dung
Bên bờ tóc rối tưởng chừng đã phai
Đêm mưa giọt ngắn giọt dài
Xin là giọt nhớ đón ai trở về.
13/10/2024
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét