ĐI TRÊN ĐẦM THỊ TƯỜNG
Đầm mênh mông – Nước mênh
mông
Ngọn dừa ngút mắt long
bong sóng dồi
Xanh trong hương sắc mây
trời
Thuyền đi bỏ lại tiếng cười
giòn tan.
Nghe chừng gió chướng về
ngang
Lao xao một góc nhà sàn nhớ
thương
Trên đầu ngọn lú mờ sương
Đâu mùa ghẹm hội mãi vương
vấn lòng.
Đón luổng tôm cá ngược
dòng
Cắm đăng đặt đó đèo bồng thèm
ăn
Thị Tường ơi nhớ mùa trăng
Lung linh bóng nước thả dầm
nghe mưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét