TÁC PHẨM TRÊN BÁO, TẠP CHÍ XUÂN 2024
CHIM THẰNG CHÀI CŨNG BIẾT KHÓC
*NGUYỄN AN BÌNH
Mấy hổm rày, con Dung không nghe thằng Vĩ
ưng ửng ca nỉ non mấy bài vọng cổ mà mỗi lần nó thường trề môi chê thậm thượt
không mùi mẩn chút nào: Ít ra là bài Tình anh bán chiếu hay Giọt máu chung tình
gì gì đó mà nó nghe hát đến mòn cái lỗ tai còn nghe được. Đằng nầy chỉ ra rả cái
bàiTôn Tẩn giả điên, mỗi lần xuống xề nghe phát mệt. Đi tìm nó coi.
Nói là làm liền. Con Dung bỏ giọng thả
qua cái hàng rao bông bụt thấp chủm ranh giới giữa hai nhà: Tư ơi! Thằng Vĩ đâu
rồi. Có tiếng thím Tư rọt rẹt trong gian bếp cũ kỷ giăng đầy bồ hóng: Nó đi đâu
sao tao biết. Mi hỏi nó làm gì? Hổm rày nó trốn biệt tăm không thấy làm mấy câu
vọng cổ thấy nhớ muốn chết. Mẹ cha bây, nó hát như bò rống. Dung cười hí hí. Vậy
mới vui chứ Tư. Mi ra phía sau dài theo
cái mương nước thử coi, thấy nó cà thụt cà thẹo mấy hôm nay ngoài đó không biết
làm cái giống gì. Chắc có chuyện bí mật mà thằng quỷ đó muốn giấu mình đây.
Con Dung đi tè tè ra sau mương nước dài
theo nơi giáp với con rạch nhỏ đổ qua xóm Miểu, cốc kèn, ô rô mọc đầy. Ở ngoài đây
làm quái gì, xem con gái người ta tắm tiên sao? Mới nghĩ đến đây con Dung đã đỏ
mặt la, đồ quỷ. Láo liên con mắt lé một hồi nó cũng thấy thăng Vĩ lấp ló đứng yên
sau một tán cây bụi sùm sụp ra vẻ chăm
chú lắm, nó lẻn ra sau thằng nhỏ tru tréo: chết mầy chưa. Thằng nhỏ giật mình
quay lại cáu gắt: Đồ quỉ, ở đâu cũng gặp mầy, Xui chết mẹ. Con Dung tiu nghỉu,
không thấy mầy tưng tửng mấy câu như mọi ngày tìm xem mầy đang mò cua bắt ốc ở đâu
vậy mà. Tiếng mò con nhỏ cố tình réo rắc làm thằng kia cáu tiết. Đồ khỉ gió, nói
nhỏ thôi, tao đang rình con Thằng Chài đang đậu bên kia mương, thấy không? Con Dung tò mò ngó sang, tao có thấy
chi đâu. Đúng là con mắt lé thiệt, đó, trên nhánh cây tra de ra mương đó, thấy
chưa? Thấy rồi, đẹp quá mầy ơi. Mầy định bắt nó hả. Làm sao bắt được, nó bay nhanh
như cắt lấy gì bắt. Vậy mầy định làm gì? Mấy hôm nay tao thấy nó đậu ở đây hoài.
Thì ra nó đang nuôi con. Mầy thấy cái bọng cây phía trên không? Tổ của nó đó, tao
xem hưởn hưởn vài bửa con nó trồng trộng bắt đem về nuôi chơi. Vừa nói tay thăng
nhỏ vừa chỉ cho con Dung thấy con chim Thằng Chài đang đứng trên nhánh cây tra
như ông thầy tu đang thiền định, đừng tưởng nó bất động à nghe, lầm chết. Mỗi một
tiếng động nhỏ trên mặt nước là cái tai nhỏ xíu giấu sau nhúm lông xanh mướt căng
lên, rồi đột nhiên nó bay lướt theo con nước, vút lên cao rồi chúi xuống nhanh
như ánh chớp, làm nước tung bọt trắng xóa. Con cá đã nằm gọn trong mỏ nó rồi. Đậu
trên cành cũ, đập mỏ qua lại vào cành cây mấy cái, thằng nhỏ nghĩ chắc có lẽ nó
muốn làm con cá “ngất ngư con tàu đi” đây mà, Thằng Chài liếc tới liếc lui mấy
cái xem có kẻ thù nào đang rình rập hay không rồi mới chui tọt vào tổ.
Thằng nhỏ khoái cái dáng vẻ thanh tao, cái
màu lông xanh lục cùng cái yếm nâu của con trống đi cùng đôi chân màu hồng trông
thật hùng dũng, quí phái ra phết. Mê nhất là cái cú chao người trông thật điệu
nghệ của con chim Thằng Chài khi rời tổ. Coi kìa, nó đưa cái đít xanh lè, nhòn
nhọn ra trước, lùi cái thân thon gọn ra sau rồi ngửa người buông mình vào khoảng
không nhẹ nhàng chao mình bay đi, nó chỉ thiếu cái động tác lộn mấy vòng cho đẹp
mắt của mấy đứa vận động viên nữ thi đấu lấy tư thế nhún trên ván, ngược người
ra sau lộn mấy vòng trên không làm dáng rồi chúi xuống nước mà nó xem trên ti
vi. Con Dung liếng thoáng, tổ nó mấy con, thằng Vĩ gọn lỏn, ba con, cho tao một
con nghe. Thằng nhỏ quay đầu cú một cái đau điếng lên đẩu con Dung, khỉ ranh, còn
khuya. Con Dung xuýt xoa, xoa xoa cái đầu khét nắng kêu đau phụng phịu, không
cho thì thôi làm cái gì đánh tao, tao mét Tư cho coi. Mét đi, má tao nghe lời mầy
à, đồ rởm.
Con bé ta rẹt bỏ về, ngang qua nhà nó la
lớn: Thằng Vĩ rình bắt con của Thằng Chài về chơi đó Tư ơi. Tiếng chơi con Dung
cố tình kéo cái giọng nhão nhẹt của nó ra cho người đàn bà có tên Tư bên trong
kia chú ý. Cho mầy chết, dám cú đầu bà nghe.
Săm tối đói bụng, thằng Vĩ mò về định kiếm
cơm ăn. Mới bước qua ngạch cửa thấy mẹ nó đang nhịp nhịp cái roi tre, nghiêm mặt,
vào đây tao bảo, việc gì vậy má, sao má muốn đánh tui? Nằm xuống bộ ngựa rồi biết.
Thằng nhỏ tuy là đứa cứng đầu cừng cổ hay gây lộn ấu đả cà khịa với bọn trẻ từ
xóm trên đến xóm dưới không chừa một thằng nào nhưng là đứa biết nghe lời mẹ, leo
lên bộ ngựa nằm thõng thượt, nó nói tỉnh rụi: Nằm rồi đó, má nói đi, tui làm gì
sai quấy mà má định đánh tui?
Thim Tư nhịp cái roi lên mép ngựa mấy cái
nói, mấy hôm trước mầy đánh
lộn với thằng nào làm con người ta u đầu để trán làm tao
phải năn nỉ xin lỗi đền tiền thuốc thang cho người ta nhớ không? Tại nó trêu chọc
tôi không có cha chứ bộ, sao mầy không có cha, thì má nói ba đi bạn gặp bão chết
không thấy xác. Không có cha mấy thấy khổ không? Mẹ nói cái nầy lạ à nghe, sao
không khổ, đi đâu cũng bị ngưới ta dòm ngó, làm gì sai một chút cũng bị nói bâng
quơ xua gà đuổi vịt, đúng là thằng không có cha. Vậy mầy bắt mấy đứa con của Thằng
Chài mới đẻ về mần chi, lấy gì nuôi nó? Thì tui bắt cào cào châu chấu cho nó ăn.
Con ơi là con! Sao mầy chậm hiểu thế, mầy không có cha, thiếu thốn khổ sở mọi bề,
ai ăn hiếp gì cũng được. Con chim cùng giống như người, không có mẹ chăm sóc lấy
gì nó lớn khôn hả con? Mầy khổ vì không có cha thì đừng để mấy con chim non mất
mẹ chứ.
Thắng Vĩ im lặng, ngớ người ra, cảm giác
thiếu thơn không có bàn tay ấm áp chăm sóc của người cha từ nhỏ làm tim nó như
bị bóp chặt, đau đớn. Người cũng như chim, chim cũng như người có khác gì nhau đâu.
Mấy giọt nước mắt nóng hổi chợt lăn xuống gương mặt đen đúa làm nó thấy mằn mặn
trên môi, nó lấy tay quẹt ngang đi. Nó sợ con Dung thấy nó khóc. Hôm sau gặp mặt
bèn lí la lí lô: lêu lêu, chim thằng chài cũng biết khóc tụi mầy ơi thì có nước
mà độn thổ.
NGUYỄN AN BÌNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét